Dĩ nhiên lẫn trong số những phát biểu hoa mỹ ấy có cả việc hứa hẹn SVĐ Mỹ Đình sẽ trở thành địa điểm ưu tiên đón tiếp các ĐTQG đến thi đấu, vừa đảm bảo chất lượng của một SVĐ đẳng cấp quốc tế, lại vừa “đẹp mặt” quốc gia trước con mắt bạn bè khắp nơi. Thế nên việc BTC sân Mỹ Đình đòi giá cao khiến trận giao hữu giữa ĐTVN và tuyển Indonesia vào ngày 22/9 tới đây có nguy cơ... “ra đường mà đá” thoạt tiên đem lại cảm giác khó chịu. SVĐ Mỹ Đình là tài sản quốc gia và kể cả khi BTC sân này được Nhà nước giao cho tự chủ về tài chính như trần tình của ông Giám đốc Khu liên hợp thể thao quốc gia Mỹ Đình, thì việc thi đấu của ĐTQG vẫn phải là việc ưu tiên, bởi xét cho cùng thì việc lỗ lã do thất thu từ một trận đấu chẳng đến nỗi “cháy nhà chết người” khiến BTC sân phá sản.
![]() |
| SVĐ quốc gia Mỹ Đình - Ảnh: Internet |
Nhìn dưới một khía cạnh khác, chúng ta có lý do để ngạc nhiên khi VFF kỳ kèo mặc cả vài chục triệu đồng thuê sân cho trận đấu của ĐTVN. Cứ để ý tin tức thì biết, lâu nay cơ quan quản lý toàn nói chuyện... tiền tỷ, nào treo thưởng, nào hợp đồng tài trợ, nào bản quyền truyền hình, chưa kể tới việc đóng góp theo thỏa thuận với VPF - cơ quan vừa rồi “khoe” có lãi tới mấy chục tỷ đồng mùa giải 2012. Ai cũng biết tiền không phải là vỏ hến để cứ việc mặc sức chi tiêu vung vít, thế nhưng trận đấu với tuyển Indonesia không phải ý tưởng của ai đó vừa nghĩ ra ngày hôm qua mà đã được lên lịch từ lâu, đủ thời gian để cơ quan quản lý thương thảo với BTC sân. Nếu sự việc đúng như ông Nguyễn Trọng Hỷ phân trần, rằng mấy năm qua VFF luôn phải mặc cả với BTC SVĐ Mỹ Đình mỗi khi ĐTVN thi đấu tại đây, thì câu chuyện lại còn tệ hơn bởi không hiểu bộ máy đồ sộ của VFF làm được những việc gì, trong khi có mỗi vụ bản quyền truyền hình thì họ xăng xái chạy lên gõ cửa đủ các cơ quan có thẩm quyền cấp trên.
Sự việc lùm xùm liên quan tới chuyện thuê sân cho ĐTVN thi đấu kỳ thực chẳng phải chuyện lớn gì cho cam. Dù vậy trong bất cứ trường hợp nào, ĐTQG cũng không nên trở thành cái cớ hay nguyên nhân cho những câu chuyện tào lao vốn chỉ xảy ra do năng lực tư duy của các cơ quan quản lý. Đó là một trong những biểu hiện về sự dũng cảm của nhà quản lý chứ cần gì tìm tòi đâu xa.















