Việc Đội tuyển Việt Nam "tụt" xuống đứng thứ 2 Đông Nam Á không khiến nhiều người quá bất ngờ. Thậm chí, trong tâm trí của nhiều người hâm mộ Việt Nam, vị trí hiện tại (đứng trên Malaysia, Indonesia, và cả Singapore...) vẫn còn là quá "ảo".
Thế nhưng, dù sao việc ĐTVN trượt dài và mất tới 89 điểm trong tháng 7, cùng vị trí 146 trên BXH FIFA cũng khiến cho những tín đồ của môn túc cầu giáo tại Việt Nam trở nên an tâm hơn. Bởi lẽ, với việc tụt hạng như vậy, chúng ta sẽ biết mình đang đứng ở đâu trên bản đồ bóng đá thế giới cũng như trong khu vực chứ không còn quá mơ mộng viển vông để rồi trước mỗi kỳ SEA Games hay AFF Cup, chúng ta lại đặt mục tiêu cao chót vót trong khi thực lực của ĐTVN không tương xứng với những sự hy vọng hão huyền như vậy.
![]() |
Những niềm hy vọng của TTVN tại Olymopic này đều ra về với hai bàn tay trắng. Ảnh: Internet. |
Nói tới những mục tiêu hão huyền, chúng ta không thể không nhắc tới thành tích của đoàn thể thao Việt Nam tại Olympic London 2012. Sau khi Thanh Phúc - VĐV cuối cùng hoàn thành thi đấu tại đại hội ở môn đi bộ, chúng ta đã hoàn toàn "trắng tay" trong lần thứ 8 tham dự thế vận hội.
Cái kết đó không khiến nhiều người quá "sốc", bởi lẽ chúng ta tự biết nền thể thao nước nhà đang đứng ở đâu so với nền thể thao thế giới. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, những nhà lãnh đạo thể thao nước nhà đã "tô hồng" quá mức về sức mạnh của các vận động viên Việt Nam trước khi lên đường tham dự Olympic. Thậm chí, trước khi lên đường sang London tham dự thế vận hội, đã có những nhà lãnh đạo thể thao nước nhà từng hy vọng đoàn thể thao Việt Nam sẽ "gặt" được tấm HCV tại Olympic lần này. Cũng bởi kỳ vọng quá lớn mà việc "trắng tay" tại Olympic lần này khiến cho người ta bắt đầu vin vào lý do này, lý do kia để né tránh yếu tố chuyên môn hay đẳng cấp thấp kém hơn của các vận động viên Việt Nam.
Cần phải nói thêm rằng, với việc Quốc Toàn nâng được mức tổng cử 284 kg (mức cao nhất mà anh nâng được từ trước tới nay), rồi Xuân Vinh đạt số điểm cao hơn cả vòng loại Olympic khu vực Châu Á. Hay Ánh Viên đạt thành tích tốt hơn những lần trước đây trên đường đua xanh đã được coi là một sự thành công nhất định với đoàn thể thao nước nhà, vì điều quan trọng nhất đối với các vận động viên Việt Nam là họ đã chiến thắng chính mình.
Tuy nhiên, muốn đạt tới đẳng cấp thế giới, và mong có huy chương thì thể thao Việt Nam không thể mong chờ vào những yếu tố may mắn, hay gặp được nhánh thi đấu nhẹ nhàng. Vấn để ở đây, thể thao Việt Nam cần phải có hướng đầu tư trọng điểm, với những môn thể thao mũi nhọn chứ không phải là việc "tô hồng" quá mức trước khi các vận động viên lên đường tham dự Olympic, để rồi khi thất bại lại đổ tại những lý do khách quan.
Từ vị trí của ĐTVN trong tháng 7, đến thành tích của đoàn thể thao Việt Nam tại Olympic 2012 sẽ giúp cho chúng ta có cái nhìn đúng đắn hơn về vị thế của mình so với các nước trong khu vực và trên thế với. Qua đó, sẽ giúp những nhà lãnh đạo của thể thao nước nhà có hướng đi đúng đắn trong tương lai. Bằng không, chúng ta vẫn mãi chỉ biết mơ mộng viển vông mà thôi.
Bạn đọc: Thành Nam
|
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam