
Cunha có màn thể hiện đáng khen ngợi dù Man Utd thua trận.
Trong suốt nhiều mùa giải, người hâm mộ Quỷ đỏ đã phải chịu đựng một lối chơi tấn công thiếu ý tưởng, bế tắc và dễ bị bắt bài. Nhưng trước một Arsenal được tổ chức tốt, Cunha và Mbeumo đã thổi một luồng sinh khí hoàn toàn mới vào hàng công. Họ mang đến tốc độ, sự trực diện và khả năng tạo đột biến mà Man United đã khao khát từ lâu. Chỉ riêng hai cầu thủ này đã tung ra tổng cộng 9 cú sút về phía khung thành của David Raya, một con số ngang bằng với nỗ lực của cả đội khách. Điều này cho thấy một sự thay đổi mang tính cách mạng trong tư duy tấn công của đội chủ nhà.
Matheus Cunha, với vai trò hoạt động tự do từ tuyến giữa, đã trở thành linh hồn trong mọi đợt lên bóng. Anh không chỉ là người kết thúc mà còn là một ngòi nổ sáng tạo. Thống kê sau trận đã nói lên tất cả: Cunha dẫn đầu toàn sân về số lần rê bóng thành công (6) và chiến thắng trong các pha tranh chấp tay đôi (20). Mỗi khi có bóng, tiền đạo người Brazil đều khiến hàng thủ Arsenal phải chao đảo bằng kỹ thuật và sự táo bạo. Trong khi đó, Bryan Mbeumo, dù chơi ở vị trí trung phong, lại liên tục di chuyển rộng, kéo giãn hàng phòng ngự đối phương và tạo khoảng trống cho đồng đội. Chính anh đã có một tình huống uy hiếp nguy hiểm trong hiệp hai, buộc thủ thành Raya phải trổ hết tài năng để cứu thua.
Sự ăn ý và hiệu quả của họ đã mang lại câu trả lời cho HLV Ruben Amorim. Như ông thẳng thắn thừa nhận: “Cunha và Bryan có thể chỉ trong một khoảnh khắc đã khiến cả sân vận động bùng nổ. Điều quan trọng nhất là chúng tôi không còn nhàm chán.” Lời nhận xét này gói gọn sự thay đổi lớn nhất: Man United đã trở nên đáng xem trở lại. Ngay cả khi trung thành với sơ đồ ba hậu vệ vốn gây tranh cãi, Amorim đã tìm thấy sự cân bằng nhờ năng lượng từ hai tân binh. Đội bóng pressing quyết liệt hơn, di chuyển linh hoạt hơn và luôn tiềm ẩn mối đe dọa.

Mbeumo khiến cho các hậu vệ Arsenal gặp nhiều vất vả.
Sự xuất hiện của bộ đôi này càng trở nên quan trọng khi nhìn vào bối cảnh hàng công Man United những năm qua. Một sự thật đáng buồn là trong 11 mùa giải gần nhất, có tới 11 câu lạc bộ khác tại Ngoại hạng Anh sở hữu một tiền đạo ghi ít nhất 20 bàn/mùa, nhưng Quỷ đỏ thì không. Rasmus Hojlund, bản hợp đồng 72 triệu bảng, đã trải qua chuỗi 21 trận tịt ngòi mùa trước, còn Alejandro Garnacho đôi khi bị chỉ trích về thái độ. Vì vậy, việc mang về Cunha (ghi 15 bàn cho Wolves mùa trước) và Mbeumo (20 bàn cho Brentford) được xem là một nước đi chiến lược, một lời giải trực tiếp cho bài toán săn bàn nan giải.
Tất nhiên, một màn trình diễn không thể che lấp mọi vấn đề. Bàn thua duy nhất đến từ sai lầm của thủ thành Altay Bayindir, gợi lại hình ảnh bất ổn của Andre Onana mùa giải trước đó. Hàng phòng ngự vẫn cần thêm thời gian để hoàn thiện. Tuy nhiên, khác với những trận thua bạc nhược trong quá khứ, lần này Man United đã có một điểm tựa vững chắc ở hàng công. Bầu không khí tại Old Trafford đã chứng minh rằng người hâm mộ sẵn sàng kiên nhẫn nếu họ nhìn thấy một con đường rõ ràng và một lối chơi đầy nhiệt huyết.
Dưới kỷ nguyên của Ineos và Sir Jim Ratcliffe, cuộc cải tổ toàn diện đang diễn ra. Màn trình diễn của Cunha và Mbeumo không chỉ là một điểm sáng đơn thuần, mà nó còn là viên gạch nền móng cho một chương mới. Trận thua trước Arsenal có thể là một bước lùi về mặt điểm số, nhưng lại là một bước tiến khổng lồ về tinh thần và niềm tin. Nếu bộ đôi 133 triệu bảng này có thể duy trì sự bùng nổ, họ sẽ không chỉ biến Old Trafford trở lại thành một pháo đài, mà còn dẫn dắt Manchester United trên hành trình tìm lại ánh hào quang đã mất.