
Amorim đã đúng khi đặt niềm tin vào Cunha và Mbeumo.
Khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, bảng tỷ số hiện lên kết quả cay đắng cho Manchester United. Thế nhưng, trái ngược với bầu không khí ảm đạm quen thuộc, Old Trafford lại chứng kiến sự lạc quan lan tỏa. Nguồn cơn của nghịch lý này chính là màn trình diễn bùng nổ từ hai tân binh Cunha và Mbeumo – những người đã biến lời nói “MU có thể thắng bất kỳ trận nào tại Ngoại hạng Anh” của Ruben Amorim trở nên đáng tin.
Nếu không có sự hiện diện của họ, tuyên bố ấy sẽ dễ dàng bị coi là ngạo mạn. Nhưng thực tế, cả hai đã mang đến bằng chứng sống động nhất. Cunha cho thấy hình ảnh một trung phong hiện đại: xoay lưng, làm tường, kết nối lối chơi và chiến đấu không ngừng trước cặp trung vệ thép của Arsenal. Trong khi đó, Mbeumo với tốc độ và những pha chạy chỗ thông minh liên tục xé toang hệ thống phòng ngự đối thủ.
Sự khác biệt này nhanh chóng được thừa nhận. Rio Ferdinand gọi Mbeumo là “cầu thủ nguy hiểm nhất” hiệp một và dành lời khen cho sự xông xáo của Cunha. Đội trưởng Bruno Fernandes cũng hết lời ca ngợi, mô tả họ là “mối đe dọa thực sự”. Thống kê của Opta củng cố nhận định ấy: MU cầm bóng 62%, tung ra 22 cú sút và có chỉ số bàn thắng kỳ vọng (xG) lên tới 1.59 – tất cả đều vượt trội so với Arsenal.
Tuy nhiên, những điểm sáng này cũng không đủ để che lấp vết đen cố hữu. Bàn thua duy nhất, đến từ sai lầm của Altay Bayindir ở tình huống phạt góc, gợi lại căn bệnh chống bóng chết đã hành hạ MU suốt nhiều mùa. Đây không còn là lỗi cá nhân, mà là một vấn đề hệ thống cần được giải quyết khẩn cấp.
Và đó chính là bài toán lớn nhất dành cho Ruben Amorim. Ông đang có trong tay một hàng công giàu sức sống, nhưng hàng thủ vẫn mong manh, dễ tổn thương. Tỷ lệ thắng 37,2% thấp kỷ lục buộc chiến lược gia người Bồ Đào Nha phải chứng minh khả năng xoay chuyển tình thế ngay ở các trận gặp Fulham và Burnley sắp tới.
Trận thua Arsenal, vì vậy, có thể coi là một thất bại ngọt ngào. Nó cho thấy dự án của Amorim đang đi đúng hướng ở khâu tấn công. Cunha và Mbeumo không chỉ là bản hợp đồng mới, họ là biểu tượng cho một MU đầy năng lượng, trực diện và đáng xem hơn.
Thử thách đặt ra là biến tiềm năng ấy thành kết quả. Nếu Amorim vá được những lỗ hổng phòng ngự đã cũ kỹ, Manchester United không chỉ có thể thắng bất kỳ trận nào – mà còn có thể thực sự trở lại đường đua danh hiệu.