
Tudor được xem là một nhà cầm quân linh hoạt
Sau mùa giải 2024/25 nhiều biến động, Juventus gây bất ngờ khi chính thức trao cơ hội dẫn dắt đội bóng cho Igor Tudor. Trong mắt không ít người, đây là một quyết định bị động, nhất là khi những ứng viên nổi bật như Antonio Conte đều lần lượt từ chối. Tuy nhiên, nếu nhìn sâu vào bức tranh toàn cảnh, đây thực sự là một nước đi khôn ngoan, mang tính chiến lược và phù hợp với thời điểm hiện tại của CLB thành Turin.
Trước tiên, Tudor mang lại sự ổn định trong giai đoạn mà Juventus đang cần một bàn đạp vững chắc để hướng tới tương lai. Với vị trí thứ tư chung cuộc tại Serie A mùa vừa qua và tấm vé tham dự Champions League, Bà đầm già đã phần nào lấy lại hình ảnh sau quãng thời gian bất ổn. Việc tiếp tục với Tudor – người đã quen môi trường, hiểu cầu thủ và áp lực ở đây – sẽ giúp Juventus tiết kiệm thời gian tái thiết, đặc biệt khi họ sắp bước vào FIFA Club World Cup – một giải đấu giàu tính cạnh tranh và tốn sức.
Hơn thế nữa, Tudor không phải gương mặt xa lạ. Ông từng là cầu thủ cống hiến trong màu áo sọc trắng-đen, thấm nhuần tư tưởng chiến thắng của đội bóng. Việc một HLV có sẵn sự gắn bó cảm xúc với CLB luôn là lợi thế – điều mà những nhà cầm quân bên ngoài khó có thể sánh bằng. Điều này không chỉ giúp ông nhận được sự ủng hộ từ nội bộ mà còn tạo nên mối liên kết dài hạn giữa ban huấn luyện và tập thể cầu thủ.
Yếu tố quan trọng hơn là Tudor phù hợp với triết lý phát triển bóng đá hiện đại mà Juventus đang hướng tới. Dưới thời Giám đốc điều hành Damien Comolli – người theo trường phái sử dụng dữ liệu và phân tích hiệu suất thay vì ra quyết định cảm tính – Juventus cần một HLV biết cộng tác chặt chẽ và không đòi hỏi quyền lực tuyệt đối trên thị trường chuyển nhượng. Trong khi Antonio Conte thường yêu cầu những bản hợp đồng theo ý mình và dễ mâu thuẫn với bộ máy điều hành, thì Tudor lại cho thấy sự linh hoạt trong lối chơi, khả năng thích ứng với đội hình sẵn có, và kinh nghiệm làm việc tại các CLB có mô hình tương tự như Verona, Marseille hay Lazio.

Juventus chọn Tudor vì ông là mảnh ghép phù hợp nhất cho bức tranh toàn cảnh hiện tại
Ngoài ra, bài toán tài chính cũng đóng vai trò không nhỏ. Juventus đang thay đổi cách vận hành, chuyển từ mô hình “chi tiền để thành công” sang tiếp cận bền vững và hệ thống hơn. Trong bối cảnh ngân sách bị thắt chặt, việc lựa chọn Tudor – một HLV chất lượng nhưng không yêu cầu mức đãi ngộ quá cao – cho phép CLB dành nguồn lực cho các hạng mục quan trọng hơn như cải tổ lực lượng và đầu tư cho cầu thủ trẻ.
Dù vậy, không phải ai cũng đồng tình với quyết định này. Những người theo trường phái truyền thống như Zvonimir Boban cho rằng Juventus đang đánh mất bản sắc. Song ban lãnh đạo đội bóng lại chứng minh họ không còn bị chi phối bởi áp lực dư luận. Họ theo đuổi con đường riêng – một hệ thống vận hành đồng bộ, khoa học, không lệ thuộc vào cá nhân nào mà đề cao sự nhất quán từ trên xuống dưới.
Tóm lại, Juventus không chọn Tudor vì hết lựa chọn. Họ chọn ông vì ông là phương án phù hợp nhất ở thời điểm này: ổn định, tiết kiệm, thấu hiểu nội tại CLB và có khả năng phát triển theo triết lý mới. Đây là một bước đi thể hiện sự tỉnh táo và thực dụng của một đội bóng đang tái định hình chính mình – không ồn ào, nhưng đầy tham vọng.