![]() |
Nhưng tất cả những ký ức ấy – ngọt ngào có, đau buồn có sẽ chỉ còn là hoài niệm, một hoài niệm tuy không xa nhưng chất chứa rất nhiều nỗi nghẹn ngào khi NHM The Kop nghĩ về ngày Gerrard chia tay Lữ đoàn đỏ.
“Chia tay rồi thì xin em
Đừng nói là không yêu nhau nữa
Mà hãy nói, ta đã yêu xong rồi
Trái tim tiễn nhau ra cửa”
(Hoàng Anh Tú)
Có buổi tiệc nào mà không tàn, sự gắn bó nào cũng có lúc rời xa. Dẫu biết rằng, rồi sẽ có ngày anh chia tay The Kop, nhưng với NHM “Lữ đoàn đỏ” thì họ hy vọng ngày chia tay ấy là ở Anfield, và ngày ấy là ngày anh kết thúc sự nghiệp thi đấu đỉnh cao của mình. Dù vậy, sự lựa chọn nào, quyết định nào cũng đáng được trân trọng.
Có thể nói, tình yêu của Gerrard dành cho Liverpool đã được thể hiện một cách mãnh liệt qua 17 năm khoác áo và cống hiện những gì tinh túy nhất cho đội bóng “thành phố cảng”. Ở đó, người ta nhớ mãi hình bóng một trong những tiền vệ trung tâm xuất sắc bậc nhất của xứ sở sương mù trong gần 20 năm qua.
Nhắc đến Liverpool, là người ta lại nghĩ ngay đến hình ảnh chiếc áo số 8 của Steven Gerrard. Và nhắc đến Gerrard là nhắc đến một người đội trưởng mẫu mực, một điểm tựa vững chắc của đồng đội trong những lúc khó khăn. Khúc tráng ca hào hùng mang tên “đêm Istalbun huyền thoại” vang lên như đánh dấu một sự nghiệp lẫy lừng và huy hoàng của Steven Gerrard – nốt nhạc huyền thoại đã viết nên những bài tình ca bất hủ trong lòng các Liverpudian.
Thế nhưng, đời không bao giờ là một giấc mơ hoàn hảo cho tất cả mọi người. Ở đó có những sự dở dang không mong đợi, sự dở dang ấy giống như những ý thơ mà Hồ Dzếnh đã viết: “Tình chỉ đẹp những khi còn dang dở - Đời mất vui khi đã vẹn câu thề”… Tuy nhiên, NHM Liverpool và cả bản thân Gerrard không hề mong muốn sự dang dở của giấc mơ mang tên Premier League. Và có lẽ, việc không thể cùng Liverpool nâng cao chức vô địch NHA là nỗi tiếc nuối lớn nhất trong sự nghiệp thi đấu lẫy lừng của Steven Gerrard.
NHM nhớ những giọt nước mắt của anh, nhớ về cú trượt chân định mệnh, nhớ cả cái nhìn đau đáu, khắc khoải trong giây phút Liverpool chính thức để vuột mất chức vô địch NHA khi họ đang ở rất gần. Đã không ít lần, đội bóng “thành phố cảng” tiệm cận đến vinh quang ấy, nhưng cũng bấy nhiêu lần họ “cầm vàng lại để vàng rơi”…
Và liệu rồi sau này đây, sự “dang dở” ấy sẽ còn đẹp mãi? Đó là cái duyên, là hệ quả, hay đó là kết quả của một mối tình? Có lẽ, “tình chỉ đẹp những khi còn dang dở”, nhưng cứ mãi dở dang, ngổn ngang trăm mối thì sẽ ra sao? Nhất là khi quy luật của bóng đá vốn đào thải rất khắc nghiệt. Ra đi vào lúc này có lẽ sẽ mang lại sự nuối tiếc rất lớn trong lòng NHM, nhưng lại là thời điểm rất hợp lý đối với G8. Anh đi, để lại đằng sau là cả một ký ức đẹp trong lòng các Liverpudian.
Dẫu rằng còn những ước mơ chưa thực hiện, dẫu rằng anh còn nợ NHM một chiếc cup vô địch NHA. Dẫu rằng, đâu đấy vẫn còn sự tiếc nuối, hụt hẫng nhưng không ai có thể trách anh khi những gì anh đã làm cho The Kop là quá lớn. Cái hụt chân, cái vấp ngã ngày ấy làm sao bằng 17 mùa giải miệt mài và cống hiến?
Thiếu mất đi một chiếc cup trong phòng truyền thống cũng có là bao so với nhiều danh hiệu cao quý khác mà anh đã mang về cho Lữ đoàn đỏ? Có lẽ, tình yêu không chỉ có nụ cười và nước mắt. Tình yêu lại càng không nằm gói gọn trong phạm trù cho và nhận. Mà tình yêu còn nằm ở sự đam mê và trách nhiệm. Ở đấy, đôi lúc cảm xúc khiến trái tim trỗi dậy và tài năng tỏa sáng hơn.
Và không có gì đẹp bằng việc đáp lại tình yêu bằng một tình yêu. Anh đem cả sự nghiệp, tài năng, sự thủy chung của mình cống hiến cho The Kop thì NHM cũng đáp lại anh bằng những tình cảm, cảm xúc rất thật, chân thành và sâu lắng...
Có lẽ, ngày anh ra đi, những cơn mưa trái mùa ở “đất cảng” sẽ nặng hạt hơn; những giọt nước mắt tiếc nuối của Liverpudian sẽ mặn đắng hơn. Nhưng tất cả sẽ mỉm cười và chào tạm biệt anh, vẫn sẽ hát vang tên anh như những ngày anh còn thi đấu dưới bầu trời Liverpool rực rỡ.
“Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh”
(Nguyễn Trung Kiên)
Rồi sẽ có người thay thế vị trí của anh trong đội hình The Kop. Rồi theo thời gian đội bóng sẽ có một biểu tượng mới. Rồi thời gian sẽ xóa nhòa đi ít nhiều những kỷ niệm, những ký ức. Nhưng trên hết, tất cả rồi sẽ qua đi, chỉ tình yêu còn lại…
Tình yêu mà Gerrard dành cho The Kop, tình yêu mà NHM dành cho anh sẽ vẫn còn ấm mãi…
(Bạn đọc: Đ.B.V)
|
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam