Và nhiều người còn so sánh cho rằng, đó là một lối chơi phòng ngự khoa học kinh điển kiểu Chelsea mà ông Miura đang áp dụng cho bóng đá Việt Nam. Nhưng qua trận đấu hôm 24/5 với Thái Lan (đội bóng mạnh nhất khu vực và có lối chơi tấn công đẹp mặt như Barca) có thể nhận ra đó là một Chelsea bị lỗi và chúng ta đã thua toàn diện.
Gặp Thái Lan, đội tuyển của ông Miura đã thi đấu với chiến thuật PHÒNG NGỰ-PHẢN CÔNG, nhìn thấy có vẽ giống chiến thuật của Chelsea khi đối đầu các đội mạnh. Và quả thuật ở vế PHÒNG NGỰ chúng ta cơ bản làm được điều tương tự khi chơi phòng ngự chặt chẽ, sơ đồ đội hình thấp, liên tục áp sát và phạm lỗi, đưa bóng ra càng xa khung thành càng tốt.
![]() |
Gặp Thái Lan, đội tuyển của ông Miura đã thi đấu với chiến thuật PHÒNG NGỰ-PHẢN CÔNG, nhìn thấy có vẽ giống chiến thuật của Chelsea khi đối đầu các đội mạnh. Ảnh: Internet. |
Tuy vậy, có lẽ ông Miura đã chỉ chỉ đạo học trò làm được một vế PHÒNG NGỰ, còn PHẢN CÔNG ông đã không làm được. Nên nhớ ở Chelsea – đội bóng nổi tiếng với những chuyên gia phòng ngự đẳng cấp thể giới to cao, cơ bắp, nhưng có một điều là: Chelsea chẳng là gì cả nếu không có những cầu thủ tấn công kỹ thuật và rê dắt, tạo đột biến tốt của Eden Hazard, hay những sát thủ tốc độ, tì đè, chơi độc lập và ghi bàn nhanh nhạy như Didier Drogba hay Diego Costa.
Nói thế để thấy chiến thuật phòng ngự - phản công, thì phản công cũng quan trọng không kém phòng ngự. Nên đội hình đó phải cân bằng tương đối giữa những cầu thủ chuyên phòng ngự và những tiền vệ, tiền đạo kỹ thuật, tạo đột biến cao.
Còn trong đội hình chúng ta ông Miura chọn hàng tiền vệ là Trọng Hoàng, Minh Châu, Khánh Lâm - toàn là những cầu thủ thiên về phòng ngự không có tính đột biến trong tấn công.
Tiền đạo thì Công Vinh, Hải Anh không ai có tốc độ cao, cũng chẳng thể chơi độc lập, nên khi các đồng đội chỉ ở nhà phòng ngự nên họ cũng không có bóng đâu mà săn bàn. Điển hình cả trận chúng ta có hai pha phản công thì Công Vinh không đủ tốc độ để vượt qua thủ môn.
Trong khi đó những Minh Tuấn, Văn Quyết những cầu thủ có tính đột biết cực cao, trong những pha phản công hay đá phạt thì ông lại không dùng. Tiền đạo Mạc Hồng Quân (dù ở V-League phong độ không cao, nhưng mỗi khi lên tuyển đá rất hay) mẫu cầu thủ tì đè nhưng vẫn rất kỹ thuật và săn bàn lại không được đá chính.
Hậu vệ trái Mai Tiến Thành – một hậu vệ rất hợp với chiến thuật phản công - điển hình khi vào sân chính cầu thủ này là nhân tố chính đi bóng và phát động tấn công để tạo nên hai trong pha bóng phản công nguy hiểm nhất của chúng ta trong cả trận lại bị ông Miura cho dự bị. Đó là chưa nói ông Miura đã không đưa sang Thái Lan những cầu thủ U23 rất kỹ thuật và có khả năng phản công sắc sảo như hậu vệ Mạnh Hùng hay Công Phượng, mà ông lại chọn nhưng Huỳnh Tấn Tài, Hữu Dũng chuyên về phòng ngự.
![]() |
Trong đội hình Chelsea dù các cầu thủ phòng ngự xem phòng ngự là quan trọng nhưng Mourinho luôn yêu cầu họ tham gia tấn công bằng nhiều cách. Khi có bóng hai hậu vệ biên như Ivanovic hay César Azpilicueta luôn dâng cao và kiến tạo, ghi bàn.
Còn chúng ta thì cả trận hai hậu vệ biên không được qua vạch giữa sân. Họ chỉ lo mỗi việc thu hồi và phá bóng. Chelsea chơi phòng ngự nhưng ở những tình huống cố định họ có một hàng thủ với những trung vệ biết ghi bàn giỏi như Terry, Cahill hay Ivanovic. Mỗi pha đá phạt góc hay tình huống cố định họ tận dụng rất tốt để ghi bàn. Còn các trung vệ chúng ta chỉ biết phòng ngự còn tham gia tấn công hay ghi bàn thì họ rất ít được tham gia.
Nói tóm lại Chelsea phòng ngự kiểu xe bus nhưng họ luôn biết phản công và lấy phản công tạo sức ép ngược lại đối thủ để giải tỏa nguy hiểm cho đội nhà. Trong phòng ngự có phản công và lấy phản công để phòng ngự. Còn ĐTVN của chúng ta do ông Miura xây dựng chỉ chăm chăm phòng ngự không biết phản công.
Không biết ông Miura có học theo lối chơi phòng ngự điển hình kiểu mẫu kinh điển của Jose Mourinho ở Chelsea hay không, nhưng nếu áp dụng thì có lẽ ông đã áp dụng mô hình bị lỗi. Chiến thuật phòng ngự phản công của ông Miura rất cần những cầu thủ cao to, thể lực sung mãn trong khi người Việt Nam chúng ta lại nhỏ con, yếu thể lực.
Thiết nghĩ lấy sở đoản làm vũ khí sở trường trong thi đấu thể thao là không hợp lý. Có lẽ phòng ngự tiêu cực không phải là phong cách chơi bóng để áp dụng cho bóng đá Việt Nam nó hợp hơn với Singapore chứ không phải Việt Nam. Và kết quả là chúng ta chỉ thắng trước những đội yếu: Hồng Kông, Macau, Đài Loan, đội hình hai của U23 Malaysia còn trước những đối thủ mạnh trong những giải đấu chính thức như Thái Lan, Nhật Bản.
SEA Games đang đến gần cả nước chúng ta đang trông chờ và hi vọng ông Miura đưa chiếc huy chương vàng đầu tiên về cho Tổ quốc, mong rằng ông sớm thay đổi hợp lý hơn để làm được điều đó.
(Bạn đọc: Phạm Anh Tuấn)
|
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam