Xóm ngụ cư… của người nghèo
Khi tôi lội bộ từ Cung thể thao dưới nước ra cổng, bất ngờ phát hiện con đường đất gồ ghề rẽ vào bên trong là những ngôi nhà tranh lụp xụp. Tôi đã thực sự bất ngờ, bởi nếu đây là một ngôi làng thì dân nơi đây sẽ dễ dàng vào khu liên hợp mà chẳng cần phải thông qua kiểm soát của công an. Tuy nhiên, khi quyết định bước chân vào cái dốc lồi lõm với chi chit bụi xấu hổ (loài cây mà cứ chạm vào, lá với hoa lập tức co lại), một thế giới hoàn toàn hiện ra, và cũng lý giải cho tôi biết vì sao… con đường chạy thẳng vào khu liên hiệp thể thao Wunna Theikdi mà chẳng cần đến cổng kiểm soát.
Tất cả các căn nhà ở đây đều là vách nứa ọp ẹp, cũ kỹ được dựng lên bởi những người dân nghèo từ mọi miền quê khác ở Myanmar đến Nay Pyi Taw kiếm sống. Xóm này không có tên, tôi đã hỏi kỹ và câu trả lời của người dân là cái lắc đầu kèm theo những nụ cười thấm đẫm lo toan.
Cuộc sống gắn với phận nghèo nên dân ngụ cư ở đây làm đủ nghề để kiếm sống. Anh Myint Naing, quê gốc Bagan, cho biết: “Chúng tôi làm đủ nghề, miễn là kiếm được tiền để trang trải cuộc sống”. Bản thân Myint Naing hành nghề đồng nát, ngày ngày đi nhặt phế liệu rồi phân loại đem bán. Vợ Myint Naing mở một quán “cơm bụi” ngay trong xóm, hai đứa con thì phụ việc cho mẹ với mẹt trầu. Kế bên, anh Aung Min Thu thì ngày nào cũng dậy sớm, chuẩn bị đủ các loại đồ, từ cơm gà, hoa quả tới khăn, áo, mũ, cờ để mang ra Wunna Theikdi bán.
SEA Games là cơ hội đổi đời
Cả xóm ngụ cư chỉ vài nhà có ti vi. Cuộc sống vất vả lắm, nhưng người dân nơi đây dường như rất yêu thể thao, cứ có cuộc thi đấu nào có sự hiện diện của vận động viên chủ nhà là họ lại túm năm, tụm ba ngồi xem và cổ vũ rất hào hứng. Những chiếc ti vi cũ kỹ, nhiễu lên nhiễu xuống trở thành công cụ để người dân ngụ cư tạm quên đi những khó khăn của cuộc sống.
Anh Htwe Maung Oo cho biết: “Cuộc sống ở đây mang tính tạm bợ lắm. Nhưng chúng tôi vẫn tin, nhờ SEA Games 27, người dân ở xóm ngụ cư này sẽ có cơ hội đổi đời”.
Theo lời của anh thì những chai nước, hàng ăn, đồ lưu niệm… bán ở dọc đường đều từ những người dân ở xóm ngụ cư này cung cấp. Ngoài ra, xóm ngụ cư cũng là nơi để những người làm nhiệm vụ ở SEA Games như cảnh sát, nhân viên lao động có chỗ để ăn, nghỉ ngơi vào mỗi buổi trưa.. cũng là cơ hội để người dân nơi đây tăng thêm thu nhập.
Maung Oo có cơ sở để hy vọng vào sự đổi đời không chỉ của anh mà còn những người dân nơi xóm anh, bởi Nay Pyi Taw đang thay đổi với tốc độ hiện đại hóa từng ngày, từ khi nơi đây trở thành tân đô gần chục năm qua. SEA Games 27 đã mang đến cơ hội được kiên cố hoá cho các trường học, đã tạo ra việc làm cho rất nhiều lao động và ít nhất cũng đem tới niềm tin cho những người dân nghèo.
Khi tôi lội bộ từ Cung thể thao dưới nước ra cổng, bất ngờ phát hiện con đường đất gồ ghề rẽ vào bên trong là những ngôi nhà tranh lụp xụp. Tôi đã thực sự bất ngờ, bởi nếu đây là một ngôi làng thì dân nơi đây sẽ dễ dàng vào khu liên hợp mà chẳng cần phải thông qua kiểm soát của công an. Tuy nhiên, khi quyết định bước chân vào cái dốc lồi lõm với chi chit bụi xấu hổ (loài cây mà cứ chạm vào, lá với hoa lập tức co lại), một thế giới hoàn toàn hiện ra, và cũng lý giải cho tôi biết vì sao… con đường chạy thẳng vào khu liên hiệp thể thao Wunna Theikdi mà chẳng cần đến cổng kiểm soát.
![]() |
Tất cả các căn nhà ở đây đều là vách nứa ọp ẹp, cũ kỹ được dựng lên bởi những người dân nghèo từ mọi miền quê khác ở Myanmar đến Nay Pyi Taw kiếm sống. Xóm này không có tên, tôi đã hỏi kỹ và câu trả lời của người dân là cái lắc đầu kèm theo những nụ cười thấm đẫm lo toan.
Cuộc sống gắn với phận nghèo nên dân ngụ cư ở đây làm đủ nghề để kiếm sống. Anh Myint Naing, quê gốc Bagan, cho biết: “Chúng tôi làm đủ nghề, miễn là kiếm được tiền để trang trải cuộc sống”. Bản thân Myint Naing hành nghề đồng nát, ngày ngày đi nhặt phế liệu rồi phân loại đem bán. Vợ Myint Naing mở một quán “cơm bụi” ngay trong xóm, hai đứa con thì phụ việc cho mẹ với mẹt trầu. Kế bên, anh Aung Min Thu thì ngày nào cũng dậy sớm, chuẩn bị đủ các loại đồ, từ cơm gà, hoa quả tới khăn, áo, mũ, cờ để mang ra Wunna Theikdi bán.
SEA Games là cơ hội đổi đời
Cả xóm ngụ cư chỉ vài nhà có ti vi. Cuộc sống vất vả lắm, nhưng người dân nơi đây dường như rất yêu thể thao, cứ có cuộc thi đấu nào có sự hiện diện của vận động viên chủ nhà là họ lại túm năm, tụm ba ngồi xem và cổ vũ rất hào hứng. Những chiếc ti vi cũ kỹ, nhiễu lên nhiễu xuống trở thành công cụ để người dân ngụ cư tạm quên đi những khó khăn của cuộc sống.
![]() |
Anh Htwe Maung Oo cho biết: “Cuộc sống ở đây mang tính tạm bợ lắm. Nhưng chúng tôi vẫn tin, nhờ SEA Games 27, người dân ở xóm ngụ cư này sẽ có cơ hội đổi đời”.
Theo lời của anh thì những chai nước, hàng ăn, đồ lưu niệm… bán ở dọc đường đều từ những người dân ở xóm ngụ cư này cung cấp. Ngoài ra, xóm ngụ cư cũng là nơi để những người làm nhiệm vụ ở SEA Games như cảnh sát, nhân viên lao động có chỗ để ăn, nghỉ ngơi vào mỗi buổi trưa.. cũng là cơ hội để người dân nơi đây tăng thêm thu nhập.
Maung Oo có cơ sở để hy vọng vào sự đổi đời không chỉ của anh mà còn những người dân nơi xóm anh, bởi Nay Pyi Taw đang thay đổi với tốc độ hiện đại hóa từng ngày, từ khi nơi đây trở thành tân đô gần chục năm qua. SEA Games 27 đã mang đến cơ hội được kiên cố hoá cho các trường học, đã tạo ra việc làm cho rất nhiều lao động và ít nhất cũng đem tới niềm tin cho những người dân nghèo.
Lê Thương |
00:00 30/11/-0001
















