Đó chính xác là những gì người ta có thể mô tả về ông chủ của Chelsea.
Ai đó sẽ nghĩ, thuở hàn vi Abramovich là một tay buôn đồ chơi khét tiếng, nên khi trở thành tỷ phú, có nhiều tiền dư giã quyền lực thừa thải quyền hành, ông xem những thứ bên mình đều là đồ chơi với niềm vui là cảm xúc chủ đạo.
Nhưng sai lầm tai họa nhất là chúng ta luôn tìm cách đánh giá Abramovich bằng cách nghĩ của mình. Mà cần gì nguyên nhân để lý giải cái chất “ngông” đã thành tiểu thuyết của Sa hoàng. Yêu và ghét đôi khi chả cần hoặc chả có nguyên nhân nữa là. Đừng nghĩ ta sẽ hiểu hết người khác ngay khi ta chưa hiểu nỗi mình.
Người viết không ghét cũng chả yêu Abramovich hay có thể ông ta không nhận được vinh dự lớn lao này. Vì thế tác giả chẳng bao giờ tỏ ra hiểu Sa hoàng để đánh giá về con người ông. Và ngược lại, Abramovich cũng đừng tỏ ra thông thái khi nói về người viết. Nhưng người viết có thể khẳng định một điều hơn cả chân lý: Chelsea với Abramovich là một món đồ chơi không hơn không kém.
![]() |
| Abramovich chỉ xem Chelsea là một thứ đồ chơi. Ảnh: Internet. |
Ông mua Chelsea rồi bỏ tiền “tút” cho món đồ chơi của mình từ tầm thường trở nên quý phái, từ màu xanh vật vờ thành màu xanh hy vọng… chỉ để tương xứng với thân phận cao quý của một Sa hoàng.
Đôi lúc ông đi quá xa, có khi Sa hoàng bước đến ngưỡng cửa của một nhà sưu tầm HLV, hoặc một bậc thầy trong lĩnh vực xây dựng với công trình là “nghĩa trang” HLV khổng lồ ở Stamford Brigde. Có lúc ông lao vào công tác huấn luyện dẫu chưa qua bất kì một trường lớp đào tạo nào của UEFA.
Abramovich đặc biệt có khiếu trong công tác tuyển trạch và chuyển nhượng, “hàng” mà Sa hoàng mua về lúc nào cũng rất “xịn” nhưng chỉ có giá trị minh họa hoặc để thỏa mãn chính mình, chứ không làm vui lòng số đông CĐV Chelsea. Mà cần gì làm vui lòng họ!
Abramovich cũng vui mừng như vừa trúng đậm một vụ làm ăn lớn khi Chelsea vô địch. Nhưng CĐV The Blues thì sống trong nom nớp lo sợ, nụ cười của Abramovich có dao: Không biết khi nào Sa hoàng chán Chelsea. Phận đồ chơi chờ vút ve sủng ái nó thế.
Nhưng các CĐV đội bóng áo Xanh có thể yên tâm khi lật lại những trang tình sử của Abramovich để làm thang đo cho chỉ số chung tình.
Abramovich không ngoại tình như Terry hay Giggs, chỉ khi nào ông bỏ cô chân dài này mới đi với cô siêu mẫu khác. Sa hoàng thay người tình chậm hơn Ronaldo hoán vị người yêu, nhưng chắc chắn, là nhanh hơn Lampard cưới vợ hàng chục lần. Người ta bảo thượng đế keo kiệt với Abramovich, khi Ngài không ban cho ông tính kiên nhẫn. Nhưng họ đã sai. Sáu năm qua, Sa hoàng chỉ cặp kè với mỗi Zhukova, và tích cực tham gia quá trính tái sản xuất sức lao đông cùng cô này. Gần một thập kỉ qua ông chỉ chung tình với Chelsea, và có “một vài” danh hiệu cùng họ. Abramovich không mua chiếc du thuyền nào khác mà bỏ ra 150 triệu bảng để đưa Eclipse vào thẩm mỹ viện, và rồi nó trở nên lộng lẫy như chưa bao giờ hào nhoáng.
Thế nên Abramovich sẽ không nhanh chán với Chelsea. Một lý do khác là, gần đây tỷ phú Nga đã tốn nhiều tiền và khối óc cho công tác sắc đẹp ở Chelsea, hy vọng đưa The Blues lên tầm “Sexy football”, một phần trong kế hoạch nâng cấp món đồ chơi 1 tỷ bảng để thỏa mãn quan niệm về cái đẹp, đã thôi thúc ông bấy lâu.
Có nhiều CĐV Chelsea không yêu thích ông chủ của mình. Nhưng chẳng ai trong số họ lại đủ thẩm quyền ghét Abramovich. Những CĐV áo Xanh có thể không cảm ơn nhưng họ tuyệt nhiên phải biết ơn Sa Hoàng.Tòa án London cũng không thể kết tội Abramovich, thế nên đừng dại dột phán xét ông bằng bảng cáo trạng mong manh của cảm xúc.
Có thể Chelsea là món đồ chơi, nhưng, họ hạnh phúc vì có một ông chủ không tệ bạc. Thượng đế đã ban cho The Blues Abramovich để có sức mạnh khủng khiếp nhưng cũng gieo rắc cho họ tính cách kỳ quặc của ông, chẳng qua là triệt tiêu bớt sức mạnh đó mà thôi!
Gần đây có một số bạn trẻ nhìn thấy thất bại của Chelsea rồi bất bình lên báo dạy Abramovich phải làm cái này cái kia, rồi đưa ra những phán xét hý hửng thể hiện sự hiểu biết. Nhưng như đã nói, chẳng có một quy chuẩn nào để đánh giá Abramovich. Ngông mà đặt trong một quy chuẩn thì đâu còn là ngông nữa! Cứ để Sa hoàng “ngông” nếu ông muốn, và đừng có dạy tỷ phú phải chơi ngông như thế nào thêm nữa! Ngông với Chelsea không phải lúc nào cũng là thảm họa.
(Bạn đọc: Lờ Hờ Dờ)
|
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam















