Chuyện hậu cần ở F1

15:47 Thứ năm 26/06/2014

Để chuẩn bị cho chặng đua, mỗi đội có thể phải vận chuyển đến hàng chục tấn hàng với các thể loại từ máy móc đến quán bar, bếp, khu giải trí và nghỉ ngơi cho lái xe...

Với một số lượng khổng lồ các trang thiết bị, máy móc… đi kèm được bố trí trong paddock cũng như rải rác ở một số nơi trên trường đua, và đặc thù di chuyển liên tục với lịch đua trung bình hai tuần một chặng, việc vận chuyển khí tài là vấn đề rất quan trọng.

Đầu tiên, nói về phương tiện chuyên trở các thiết bị của đội đua. Điều này phụ thuộc vào vị trí của trường đua hiện tại và nơi tổ chức chặng tiếp theo. Cụ thể hơn, ở giai đoạn giữa mùa đua, khi các chặng phần lớn được tổ chức tại châu Âu, xe tải sẽ là phương tiện được dùng chủ yếu. Thiết bị, phụ tùng, xe đua đều…được cho hết lên những chiếc containe cỡ lớn.

Do đại bản doanh của các đội đều nằm ở châu Âu nên sau những chặng đua tại Australia, châu Á hay châu Mỹ thì không thể dùng xe tải để chở đồ nghề về châu Âu được. Thay vào đó, những máy móc quan trọng nhất sẽ được các máy bay chở hàng chịu trách nhiệm vận chuyển.

Những thiết bị giá trị nhất được vận chuyển bằng máy bay. Ảnh: Formula1.

Tất cả các đội hiện tại đều được trang bị những vật dụng để có thể tháo lắp mọi máy móc nhanh chóng, nhằm dễ dàng chuyển chúng lên máy bay. Các container chứa hàng cũng được thiết kế với hình dạng phù hợp để chứa từng bộ phận khác nhau trong quá trình vận chuyển. Mỗi chuyến đi thường kèm theo khoảng 120 container, chúng được kiểm kê đàng hoàng trước khi lên máy bay để tránh tình trạng nhầm lẫn và đóng thùng nhanh gọn. Từ khi các đội mang theo số lượng thiết bị tương đương nhau, năm chiếc Boeing chở hàng của DHL sẽ được huy động để thực hiện nhiệm vụ.

Đối với những container cỡ lớn, sau khi được dỡ hết hàng hóa bên trong lúc tới trường đua, chúng sẽ tiếp tục được tận dụng như những nhà kho cỡ nhỏ. Những thứ đồ điện tử, hay các máy tính liên kết với toàn trường đua sẽ được lắp vào bên trong để phục vụ những mục đích khác nhau của đội.

Tuy nhiên, số lượng trang thiết bị của đội cần mang theo để phục vụ cho chặng đua rất lớn, nên chỉ có các nhân viên kế toán của hãng chuyển phát nhanh DHL sẽ hoan hỷ với ý tưởng chất tất cả lên máy bay…

Linh kiện được đóng thùng gọn gàng cho vào con ten nơ. Ảnh: DHL.

Còn các đội không nghĩ vậy, họ sẽ phải tìm cách tiết kiệm tiền, và giải pháp còn lại được tận dụng là chuyển hàng bằng đường biển. Với phương pháp này thì không cần những container chuyên dụng nữa, mà có thể dùng những thùng hàng truyền thống. Mọi thứ máy móc giá trị thấp nhưng với khối lượng nặng hay cồng kềnh đều không có chế độ đi máy bay, mà phải lênh đênh trên biển để quay về châu Âu. Chúng bao gồm bàn ghế cho đoàn hộ tống, giấy tờ hay thậm chí cả máy phát điện…

Đó là “lượt về”, vậy còn “lượt đi” đi sao? Những lô máy móc được di chuyển bằng đường hàng không sẽ rời nhà máy để tới trường đua vào ngày thứ sáu, đúng một tuần trước khi hai lượt chạy thử đầu tiên diễn ra. Khi DHL mang linh kiện đến nơi, họ sẽ tiếp tục nhận trách nhiệm lắp ráp chúng vào gara của từng đội trong paddock.

Sang đầu tuần sau, mỗi đội sẽ cử khoảng trên dưới 20 nhân viên tới paddock để thực hiện nốt những thao tác chuyên môn như khởi động máy móc… nhằm đảm bảo chúng hoạt động tốt cho ba ngày cuối tuần.

Xe đua của Force India đã được tháo rời cho vào thùng. Ảnh: BBC.

Còn việc vận chuyển bằng đường thủy thì phức tạp hơn nhiều, bởi tốc độ chậm chạp so với máy bay. Thậm chí, để chuẩn bị cho chặng mở màn mùa đua tại Australia, các đơn vị hậu cần đã phải lên sẵn mọi kế hoạch từ… Giáng Sinh năm trước. Khoảng cách địa lý giữa các trường đua chính là một trong những lí do quyết định độ dài của quãng thời gian nghỉ giữa hai chặng. Ví dụ như chặng Đức và Hungary sắp tới đây chỉ cách nhau có một tuần, nhưng nếu phải di chuyển từ châu Á về châu Âu như từ chặng Trung Quốc sang chặng Tây Ban Nha thì cần nghỉ ba tuần.

Tiếp theo là lượng hàng hóa. Thông thường thì mỗi đội mang theo số máy móc nặng khoảng 30-40 tấn. Nhưng con số có thể đội lên đến gần 50 tấn nếu chuẩn bị cả động cơ (gồm cả thiết bị đi kèm) dự trữ theo. Tuy nhiên phí di chuyển của hàng không không chỉ đơn thuần được tính theo khối lượng, mà còn là thể tích. Những thứ cồng kềnh như bộ khung gầm xe đua, không quá nặng nhưng chiếm một không gian chứa hàng khá lớn. Vấn đề lại là tiền, bởi bên hàng không sẽ tính sáu mét vuông mỗi thùng hàng tương đương với mỗi kg.

Do đó những thứ có kích cỡ quá khổ đều được chuyển lên tàu. Bởi hàng hóa chuyển bằng tàu thủy rẻ hơn nhiều, một con ten nơ nặng năm tấn sẽ chỉ cỡ mất sáu ngàn đô tiền chuyên chở. Còn tổng chi phí mỗi năm phải chi cho việc chuyển phát máy móc thì rơi vào khoảng 3,5 triệu đôla.

Các xe tải cỡ lớn được huy động để chở hàng trong phạm vi châu Âu. Ảnh: Flickr.

Trở lại với phương thức sử dụng xe tải. Mỗi đội cần năm chiếc cỡ lớn, với hai thùng hàng được nối lại với nhau để chở xe đua và phụ kiện đi kèm, trong đó riêng một chiếc là văn phòng chuyên dụng dành cho các kỹ sư dùng trong chặng đua.

Cuối cùng là số lượng nhân viên, kỹ sư đi kèm phục vụ. Các đội được giới hạn ở mức 60 người, đó là số nhân lực thực hiện trực tiếp những công việc liên quan tới đua xe. Nhưng bên cạnh đó đội đua cần phải mang theo đội ngũ nhân viên marketing, PR cũng như là lực lượng hậu phương như phục vụ ăn uống, hay bảo vệ... Tổng cộng khoảng gần 80 người cho mỗi chuyến đi.

Phan Duy | 00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục