![]() |
Đội tuyển bóng đá nữ quốc gia Việt Nam chuẩn bị tranh tài tại vòng loại thứ 3 Olympic 2016. Ảnh: Internet. |
Để biết chi phí bỏ ra có quá nhiều hay không, nên nhìn xem số tiền đó mang lại cho chúng ta điều gì. Sẽ chẳng ai muốn bỏ tiền để ngồi ăn trưa với một người xa lạ, không nổi tiếng, vô danh, nhưng nếu đó là Warren Buffett thì người ta sẵn sàng bỏ ra cả triệu đô để được ngồi cùng bàn với ông ấy.
Nếu chúng ta mời những đội bóng quá yếu, Timor Leste chẳng hạn, sang cho các chị em vùi dập vài chục quả, xem cho sướng mắt, xong rồi thôi, thì dù chi phí có thấp đến mức nào đi nữa, đó vẫn là một sự lãng phí quá lớn, vì đá với đội yếu không thể thu được điều gì.
Còn đối thủ của chúng ta lần này thì sao? Ở vòng loại này Việt Nam sẽ lần lượt gặp Trung Quốc, Úc, Triều Tiên, Nhật Bản và cuối cùng là Hàn Quốc. Đây đều là những đội bóng đá nữ có chất lượng của châu Á hiện tại.
Hãy thử tưởng tượng, chúng ta mời 5 đội trên sang Việt Nam đá giao hữu thì chi phí cho việc mời và phục vụ họ chắc chắn là lớn hơn con số 3 tỷ trên rất nhiều, mà chưa chắc họ đã chịu sang, hoặc chỉ cử đội trẻ, đội dự bị sang tham dự cho có mà thôi.
Khi tham gia vào một giải chính thức, đặc biệt là lần này có thể xác định ngay rằng Việt Nam yếu nhất, các đối thủ sẽ đá thực chân với chúng ta để giành điểm số hay chỉ số có lợi cho họ. Chúng ta sẽ gặp khó khăn, nhưng được đối đầu với 5 đội bóng hàng đầu, với những lối đá khác nhau, chiến thuật khác nhau, cách vận hành khác nhau, không thể nói là không học tập được gì từ những trận chiến như thế. Mà nếu chúng ta có không học được gì thật, thì cũng không thể nói chúng ta lãng phí số tiền đi tập huấn, đi tham dự giải đấu được, bởi vì chúng ta đã sai trong công tác chuyên môn, chọn ban huấn luyện không đúng người, không đủ tài để rút ra bài học, không thấy được cái tinh hoa của đối thủ để truyền dạy cho học trò.
Mục tiêu của bóng đá nữ nước nhà vẫn là đứng đầu khu vực Đông Nam Á, và Thái Lan vẫn là đối thủ chính. Sau khi họ thua chúng ta ở vòng loại 2 Olympic, dư luận đã chỉ trích Liên đoàn bóng đá Thái không quan tâm đến đội nữ. Trong khi thực tế thì sự đầu tư cho bóng đá nữ của Thái Lan hơn hẳn chúng ta, huấn luyện viên Mai Đức Chung từng sang Thái và ao ước các câu lạc bộ nữ của Việt Nam được bằng một nửa họ. Trong thế giới bóng đá hiện đại, đúng là tiền không mua được danh hiệu, nhưng nếu không có tiền thì anh cũng sẽ không có gì cả. Chúng ta cần đầu tư mạnh hơn nữa cho đội tuyển nữ, chứ đừng nói là tiết kiệm bớt đi.
![]() |
Thật khó để bóng đá nữ Việt Nam có cơ hội thi đấu với các nền bóng đá hàng đầu châu lục. Ảnh: Internet. |
Quay trở lại với chuyện kinh phí cho chuyến đi lần này của bóng đá nữ, 3 tỷ đồng so với ngân sách 6 tỷ cho tất cả các bộ môn bóng đá nam, nữ, futsal các lứa tuổi là con số lớn. Tuy nhiên vấn đề ở đây là con số đó lấy từ nguồn nào. Nếu VFF cứ xin từ ngân sách thì rất đáng trách, vì đây là một giải đấu lớn, lại có tuyển quốc gia tham dự, tuyển nữ gần đây cũng đã nhận được sự quan tâm từ người hâm mộ nên việc xin tài trợ từ các doanh nghiệp có lẽ không quá khó khăn. Nếu biết rằng doanh nghiệp muốn quảng cáo trên truyền hình khung giờ vàng, phải bỏ ra vài trăm triệu cho vài chục giây, hay thuê một người đẹp làm hình ảnh đại diện cũng tiêu tốn vài chục ngàn đô la, thì việc tài trợ kinh phí chỉ chưa tới 3 tỷ đồng xem ra cũng không cao.
Lãng phí hay không lãng phí, tốn kém hay không tốn kém, phải nhìn vào các kết quả có thể mang lại, chứ không nên chỉ dựa vào đơn thuần một con số chi phí ban đầu.
(Bạn đọc: Phan Huỳnh Tuấn)
|
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam