Tấn công vì sợ… bị tấn công
Sau khi Bayern đánh bại Chelsea, báo giới ca tụng Pep Guardiola là HLV xuất sắc nhất thế giới. Nhưng ông từ chối lời khen này và nói rằng mình còn phải cố gắng nhiều. Dưới lăng kính chuyên môn, không khó để nhận ra điểm yếu của Pep. Các CLB mà ông dẫn dắt rất dễ sụp đổ nếu đối phương đá rắn và chơi thô bạo.
Pep từng nhắc lại cả trăm lần về những đối thủ ưa thích. Ông muốn gặp những đội có xu hướng phòng ngự, chơi co cụm trước vòng cấm và chủ động nhường toàn bộ thế trận cho đội bóng của ông. Nói cách khác, Pep thích những đối thủ “sợ” ông. Ở chiều ngược lại, nếu phải đương đầu với những đội đá phản công tốt và sẵn sàng chơi đôi công, Pep rơi vào trạng thái lo lắng. Đội bóng của ông không giỏi và không bao giỏi phòng ngự, bởi đó là triết lý bóng đá của chiến lược gia người TBN. Một ví dụ tiêu biểu: Barca thua ở bán kết Champions League 2009/10 khi Inter của Mourinho đánh phủ đầu quá nhanh và nguy hiểm.
Vì sợ bị tấn công nên Pep chấp nhận mạo hiểm và dồn lên ngay từ những phút đầu nhằm mục tiêu chiếm lĩnh thế trận. Pep luôn cố gắng xếp càng nhiều cầu thủ tấn công vào đội hình xuất phát càng tốt. Đó là lý do giải thích cho thử nghiệm để Mueller thử sức ở tuyến giữa. Pep biết rằng nỗi sợ hãi dai dẳng ấy không bao giờ mất đi chừng nào ông còn tham gia công tác huấn luyện. Để trấn an bản thân, Pep luôn tự nhủ trong tương lai, sẽ có ngày ông sở hữu dàn cầu thủ biết phòng ngự từ trong “trứng nước”. Khi rời Barca, Pep chọn Bayern làm bến đỗ tiếp theo cũng vì hy vọng ấy.
![]() |
Pep và công tác đào tạo cầu thủ trẻ ở Bayern. |
Ước mơ cuộc đời
Cũng vì nỗi sợ hãi vừa đề cập mà Pep luôn ao ước có một ngày ông lui về hậu trường và đảm nhiệm công tác đào tạo trẻ. Trong suy nghĩ của Pep, phát hiện và ươm mầm sao mai mới là công việc mang tính chiều sâu mà một nhà quản lý bóng đá cần nắm vững. Pep nhớ lại một buổi chiều cuối tháng 5/2010. Hôm ấy, Pep giới thiệu Gerard Deulofeu và Rafa Alcantara, em trai của Thiago Alcantara trong buổi tập của đội 1 Barca. Pep tâm sự với tác giả cuốn sách rằng, ông thích làm việc với người trẻ hơn những cầu thủ lớn tuổi. Lý do là họ dễ bảo, dễ uốn nắn, không cứng đầu như những cầu thủ đã thành danh. Khi làm việc với nhóm cầu thủ này, Pep cảm giác ông giống một HLV hơn, tức ông nói gì thì học trò làm vậy.
Hết 3 tháng đầu ở Munich, Pep lên lịch làm việc mới. Một ngày làm việc 12 tiếng, Pep dành 7 tiếng để nghiên cứu công việc ở đội 1. Phần còn lại, ông nghiên cứu mô hình phát triển lò đào tạo trẻ ở Pháp, xem băng ghi hình buổi tập đội trẻ và chọn ra từ 2 đến 3 gương mặt làm hạt giống tương lai. Sebastian Rode là thành quả của mô thức làm việc trên.
Những ngày đầu tháng 9 là khoảng thời gian tuyệt vời nhất Pep ở Munich. Chỉ 4 cầu thủ đội 1 có mặt trên sân tập (những người còn lại được cho xả trại sau trận tranh Siêu Cúp châu Âu) là Starke, Rafinha, Contento và Kirchhoff. Pep hủy buổi tập cùng ngày và đề nghị 4 cầu thủ trên xuống tập cùng đội B. Qua 3 buổi tập, Pep có đôi chút thất vọng khi các học viên Bayern không cho thấy bất kỳ tiềm năng lớn nào. Pep đã kỳ vọng vào một thế hệ của Mueller, Kroos thứ hai song giờ đây, ông phải tạm gác lại giấc mơ khai quật những viên ngọc thô.
Pep tìm gặp Hermann Gerland, người phụ trách công tác đào tạo trẻ ở Bayern thập niên 90 thế kỷ trước. Dưới sự bảo hộ của Gerland, Pep được dẫn đi tham quan 23 lò đào tạo trẻ ở Đức. Trong đầu, Pep hình thành ý tưởng về mô hình phát triển trong tương lai do chính ông xây dựng, ở Bayern hoặc một nơi nào đó mà Pep chưa thể xác định.
Bám víu Hoeness
Uli Hoeness là cái tên gây ấn tượng mạnh mẽ với Pep. Là một nhà kinh doanh nhưng Hoeness luôn quan tâm tới bóng đá. Ông đến với môn thể thao vua không đơn thuần vì mục đích thương mại mà trên hết là tình yêu với trái bóng tròn. Một tuần 3 lần, Hoeness rủ Pep dùng chung bữa trưa tại quán bia tươi Sam Burger. Ở đó, hai người bàn luận về bóng đá và thi xem ai ăn nhiều xúc xích loại thượng hạng hiệu Rostbratwurst hơn. Hằng sáng, Hoeness uống cà phê cùng Rummenigge và bàn về kế hoạch phát triển CLB. Sáng thứ Bảy hằng tuần, Hoeness mời Paul Breitner tới văn phòng và lắng nghe chia sẻ của cựu danh thủ này.
Tai họa ập đến khi Hoeness đối mặt với nghi án trốn thuế và có nguy cơ ngồi tù. Rummenigge bị giới chức trách điều tra do liên quan tới đường dây buôn lậu trang sức đá quý từ Qatar. Theo phản ứng thông thường, Pep lẽ ra sẽ tìm đường ra đi để tránh những liên lụy không mong muốn. Nhưng Pep không làm vậy, trái lại ông còn đứng ra bênh vực Hoeness. Pep cho rằng chế tài không rõ ràng của chính phủ Đức là nguyên nhân dẫn tới vụ án của Hoeness. Vả lại, phải đứng ở hoàn cảnh của Pep, chúng ta mới thấu hiểu cho hành động của ông.
Dù Hoeness vướng vào vòng lao lý song ông đã xây dựng một nền tảng vững chắc cho Bayern. Hơn 3 thập kỷ làm việc, Hoeness tạo ra nguồn vốn huy động khổng lồ tới từ 10 đơn vị tài trợ trung thành, 230.000 thành viên có thẻ VIP. Hàng năm, lợi nhuận Bayern thu về luôn dao động ở mức 430 đến 500 triệu euro. Sau 20 năm nỗ lực, Hoeness trả đủ cả vốn lẫn lãi khoản nợ 80 triệu euro Bayern phải gánh trên vai vào năm 1979.
Không vị chủ tịch nào tạo cảm giác yên bình cho Pep như Hoeness làm được. Về lâu dài, những CLB đủ lực hoạt động mà không cần dựa vào túi tiền của giới chủ như Bayern là mô hình kiểu mẫu cho làng túc cầu nhân loại. Pep quyết tâm chờ ngày Hoeness mãn hạn tù.
(Còn tiếp... )