Barcelona trải qua trận đấu khó khăn trước Chelsea.
Trận thua 0-3 trên sân Stamford Bridge đã phơi bày toàn bộ những vấn đề nghiêm trọng mà Barcelona đang đối mặt dưới thời Hansi Flick. Kết quả ấy vốn đã tệ, nhưng điều khiến giới chuyên môn bàn tán nhiều hơn chính là việc Barca hoàn toàn có thể rời London với thất bại nặng nề hơn rất nhiều. Nếu Chelsea chắt chiu cơ hội, tỷ số không dừng lại ở con số “chỉ” là 3-0.
Ngay từ những phút đầu, sự chênh lệch đã hiện rõ. Chelsea chơi thứ bóng đá tốc độ, mạnh mẽ và tràn đầy năng lượng mà một tập thể trẻ trung đang vào phom có thể tạo ra. Ngược lại, Barca loạng choạng trước áp lực và liên tục mắc sai lầm cá nhân. Chỉ sau ba phút, Estevao đã uy hiếp khung thành, buộc Balde vất vả cản phá. Không lâu sau, Enzo đưa bóng vào lưới Barca nhưng bàn thắng không được công nhận vì Fofana để bóng chạm tay. Điều đáng lo hơn là pha xử lý khó hiểu của Lewandowski trong vòng cấm, như thể anh đang đá một buổi tập nhẹ nhàng, phản ánh sự thiếu tập trung nghiêm trọng của đội khách.
Barcelona chỉ sáng lên đôi chút nhờ vài pha xử lý của Lamine Yamal. Tài năng trẻ tạo ra hai đường chuyền sắc như dao cạo cho Ferran Torres và Fermín, nhưng cả hai đều bỏ lỡ. Khi Yamal bị Cucurella theo sát, Barca mất luôn mũi khoan duy nhất có thể gây đột biến. Từ đó trở đi, Barcelona gần như không tạo nổi cơ hội rõ rệt nào.
Trong khi đó, Chelsea tiếp tục duy trì sức ép nghẹt thở. Enzo suýt ghi thêm bàn thắng nếu không bị bắt việt vị, còn hàng thủ Barca thì liên tục mắc lỗi. Tình huống Kounde và Ferran Torres lúng túng phá bóng rồi đưa bóng… vào chính lưới nhà là minh chứng điển hình cho sự rệu rã của đội bóng xứ Catalonia.
Ở thời điểm Barca cần sự điềm tĩnh thì Ronald Araujo lại khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn. Trung vệ người Uruguay lĩnh liên tiếp hai thẻ vàng vì phản ứng và vào bóng thô bạo với Cucurella. Chiếc thẻ đỏ trước giờ nghỉ khiến Barca không chỉ thiếu người, mà còn mất tinh thần hoàn toàn. Từ đây, trận đấu chỉ còn là cuộc chiến một chiều.
Hiệp hai, Chelsea không giảm nhịp. Estevao và Delap lần lượt ghi bàn, trong khi Joan García phải làm việc liên tục để cứu những tình huống cực kỳ nguy hiểm. Nếu không có phong độ xuất sắc của thủ thành trẻ và sự thiếu sắc bén trong một số pha dứt điểm của Chelsea, Barca đã có thể thua 0-5 hoặc 0-6 — điều mà chính báo AS cũng khẳng định khi mô tả “hình phạt lẽ ra còn tàn nhẫn hơn”.
Chelsea có thể ghi nhiều bàn hơn nếu tận dụng tốt và có thêm chút may mắn.
Trận thua này không chỉ nói về sự kém cỏi nhất thời. Nó phản ánh một thực tế: Barcelona đang thua kém Chelsea về tốc độ, thể lực, sự tổ chức và bản lĩnh thi đấu. Chelsea cho thấy họ là tập thể được xây dựng theo chuẩn bóng đá hiện đại — trực diện, bùng nổ và kỷ luật. Còn Barca lại mắc kẹt giữa những mảnh ghép chưa kết dính và hàng loạt sai lầm khó chấp nhận ở cấp độ Champions League.
Nếu không thay đổi, Barca sẽ còn phải trả giá đắt hơn nữa trong phần còn lại của mùa giải. Trận thua 0-3 chỉ là lời cảnh tỉnh — và có lẽ, còn là một sự “may mắn” trong một đêm mà mọi thứ có thể tệ hơn rất nhiều.











