Torres, Forlan và Aguero; Falcao, Diego Costa và Griezmann; những thế hệ ‘số 9’ sỡ hữu sức mạnh, tốc độ và kĩ năng săn bàn xuất sắc, liên tiếp xuất hiện ở đội bóng thành Madrid. Điều đó đã trở thành một phần quan trọng trong DNA của Los Rojiblancos - thứ mà chúng ta được biết đến ngày hôm nay. Tất cả những cái tên trên, đều đã hoặc đang khẳng định vị thế của mình trong top những tiền đạo đẳng cấp nhất thế giới, trong suốt thời gian khoác áo Atletico.
Có thể thấy, tạo ra hoặc phát hiện những người kế nhiệm xuất chúng trên hàng công, sẵn sàng thay thế người tiền nhiệm - đảm đương vai trò ‘chân sút chủ lực’ cho đội bóng, là một trong những khả năng ấn tượng nhất của đội bóng áo sọc đỏ - trắng.
Atletico Madrid luôn có một mối quan hệ rất mật thiết với vùng đất Nam Mĩ: Từ Rubén Ayala vào thập niên 70, Maxi Rodriguez vào giữa những năm 2000, đến Luis Perea - hậu vệ người Colombia, cầu thủ không mang quốc tịch Tây Ban Nha thi đấu nhiều trận nhất cho Atletico - từ năm 2004 đến 2002. Ngoài ra, còn phải kể đến Diego Simeone. Giai đoạn đầu mà ông gắn bó với Los Rojiblancos là từ năm 1994-1997. Năm 1996, tiền vệ người Argentina là một phần trong đội hình đã giành cú đúp danh hiệu La Liga và Copa del Rey của Atletico. Sau một khoảng thời gian thi đấu ở Italia, Simeone quay trở lại Tây Ban Nha và tiếp tục chơi cho Atletico Madrid từ năm 2003-2005. Trong 2 năm cuối cùng gắn bó với đội bóng áo đỏ-trắng với tư cách một cầu thủ, ông đã chứng kiến sự nổi lên của một tiền đạo trẻ mang tên Fernando Torres.
El Nino là một trong những cái tên được yêu thích nhất tại Atletico. Anh đã vượt lên dẫn đầu BXH cầu thủ trẻ của CLB và có màn debut tại Spain Segunda División vào năm 2001. Chỉ một tuần sau, anh ghi được bàn thắng đầu tiên trong sự nghiệp thi đấu chuyên nghiệp bằng một pha đánh đầu trong trận đấu gặp Albacete. Sau đó, Torres nhanh chóng trở thành chân sút chủ lực trên hàng công của Atletico, và được trao băng đội trưởng khi chỉ mới 19 tuổi.
Với những màn trình diễn đỉnh cao của Fernando Torres - một tiền đạo cắm sở hữu sức mạnh, tốc độ và khả năng dứt điểm cực kì sắc bén - người ta đã nhìn thấy hình ảnh người sẽ kế nhiệm Raul Gonzalez, gánh vác hàng công đội tuyển Tây Ban Nha trong tương lai. Anh tiếp tục phát triển nhanh đến chóng mặt và gây ấn tượng mạnh bởi khả năng hoạt động độc lập của mình. Trên đấu trường quốc tế, anh được xem là chút ánh sáng le lói của đội tuyển Tây Ban Nha để người hâm mộ bấu víu vào, rồi tự an ủi sau chiến dịch Euro 2004 đáng thất vọng.
Torres chỉ được xem là một quân bài dự bị trong hai trận đấu đầu tiên gặp Nga và Hy Lạp, trước khi chiếm suất đá chính của Fernando Morientes trong cuộc đối đầu với Bồ Đào Nha. Hai năm sau trên đất Đức, anh ghi được 3 bàn thắng tại kì World Cup 2006. Sự tỏa sáng của tiền đạo người Tây Ban Nha đã giúp cái tên Fernando Torres mau chóng lọt vào radar tìm kiếm tài năng của những ông lớn hàng đầu châu Âu, và thật không may cho Atletico Madrid, việc đứa con cưng của họ rời khỏi ngôi nhà của mình là chuyện sớm muộn cũng sẽ xảy ra. Rốt cuộc, vào tháng 7 năm 2007, sau hàng loạt lời mời gọi từ Premier League, Torres đồng ý chuyển đến thi đấu cho Liverpool của Rafa Benitez với mức phí chuyển nhượng 20 triệu bảng Anh. Tại đội bóng vùng Merseyside, anh và Steven Gerrard đã tạo nên một mối quan hệ đối tác cực kì ăn ý với nhau.
Sự thực dụng của hội đồng quản trị tại Vicente Calderon đã được thể hiện rõ rệt bởi cái cách mà họ làm việc để chuẩn bị cho thời kì ‘hậu Torres’. Mùa hè năm 2006, họ bắt tay vào đặt nền móng cho một người kế nhiệm có đủ tiềm năng để thay thế vị trí của El Nino trong tương lai; người được chọn là một chàng trai trẻ 19 tuổi, mang tên Sergio Aguero. Sau khi Torres chính thức ra đi, Atletico đã giành được chữ ký của Diego Forlan. Cầu thủ người Uruguay đã phải chiến đấu rất vất vả trong suốt 3 năm để có được 1 suất đá chính tại Old Trafford, trước khi chuyển đến Tây Ban Nha và đoạt Pichichi trong màu áo Villarreal.
Cặp đôi Forlan và Aguero đã hợp tác với nhau một cách vô cùng hoàn hảo. Cầu thủ người Argentina vẫn còn rất trẻ, nhưng đã học hỏi được khá nhiều kinh nghiệm qua những trận đấu tại Cup châu Âu, và còn ai thích hợp hơn Diego Forlan - một người Nam Mĩ đã tạo dựng được tên tuổi tại Tây Ban Nha - để dạy dỗ, dìu dắt anh trưởng thành, nhất là khi cầu thủ người Uruguay cũng đã từng trãi qua sự khó khăn khi phải cố gắng để thích ứng với một vùng đất mới, cách xa quê nhà. Một kế hoạch quá tuyệt vời của BLĐ Rojiblancos.
Năm 2007, Diego Forlan mau chóng trở thành một trong những chân sút đáng sợ nhất châu Âu. Anh thể hiện sự cơ động xung quanh khu vực penalty với những cú dứt điểm từ xa bằng cả hai chân. Trong giai đoạn đỉnh cao, Forlan và Aguero đã cùng nhau tàn phá vô số hàng phòng ngự tại La Liga và UEFA Cup. Một trong những màn trình diễn đẳng cấp nhất của họ, chính là trận đại thắng Barcelona với tỷ số 4-2 ngay tại Vicente Calderon vào tháng 3 năm 2008, trận đấu mà cầu thủ người Argentina đã có một cú hattrick.
Trong mùa giải đầu tiên của Pep Guardiola tại Barcelona, Atletico lại một lần nữa đánh bại Blaugrana, với tỷ số 4-3. Forlan và Aguero, mỗi người ghi 2 bàn. Bàn thắng mở tỷ số của tiền đạo người Uruguay được xem là một siêu phẩm.
Suốt 4 năm sát cánh bên nhau trong màu áo đỏ-trắng, cặp đôi này đã ghi được tổng cộng 142 bàn thắng, và đã góp công rất lớn trong việc đưa đội bóng thành Madrid trở lại với UEFA Champions League sau 11 năm. Họ cũng là những người xuất sắc nhất trong chức vô địch UEFA Cup 2010 của Atletico Madrid.