AC Milan: Tình yêu bất diệt của tôi

08:48 Thứ sáu 05/07/2013

Ngày 23 tháng 5 năm 2007 tại sân vận động Olympic Athens Hy Lạp, Andrea Pirlo vẽ 1 đường cong tuyệt hảo trên không trung, bóng đập vào vai của Pilippo Inzaghi và bay vào lưới trước sự ngỡ ngàng của thủ thanh Pepe Reina, 1-0 cho AC Milan. 37 phút sau vẫn là Inzaghi với pha khống chế bóng như 1 vũ công ba-lê rồi dứt điểm nhẹ nhàng nâng tỉ số lên 2-0. Và mặc dù phút 89 Dirk Kuyt gỡ lại 1 bàn cho Liverpool thế nhưng đã không có 1 cuộc lật đổ thần kì giống như ở Istanbul, AC Milan giành chiến thắng với tỉ số 2-1.

Đối với tôi giây phút đó mãi in sâu trong tâm trí, mặc dù mới là 1 thằng nhóc thế nhưng tôi không thể nào quên được khoảnh khắc mà người cận vệ già Paolo Madini nâng cao chiếc cúp C1 lần thứ 7 của câu lạc bộ. Kể từ ngày đó tôi đã tìm được cho mình đội bóng yêu thích đó chính là đội bóng chủ sân San Siro AC Mlian

Tình yêu là bất diệt và không gì có thể chia rẽ được. Ảnh: Internet.

Từ ngày đó đến nay đã được 6 năm và với tôi cũng như những Milanista khác, chúng tôi không còn được tận hưởng cái cảm giác hạnh phúc tột độ khi đội bóng mình yêu thích đứng trên đỉnh cao của Châu Âu nữa. Thay vào đó là nỗi buồn trước sự ra đi của Kaka, Pirlo hay mới đây nhất là Ibra, Thiago Silva. Rồi đội bóng chia tay những công thần, biểu tượng cho quá khứ hào hùng những người như Maldini, Ambrosini, Gastuso hay Inzaghi Chúng tôi chứng kiến những ngôi sao “ hết thời “ đến và biến Milan thành 1 cái “ viện dưỡng lão “ hay những cầu thủ tài năng như Pato, Bojan Krkic phải khăn gói ra đi rời đội bóng.

2 mùa bóng gần đây nhất AC Milan đều đụng độ với Barcelona ở cúp C1 và mỗi khi trận đấu sắp diễn ra tôi vừa cảm thấy phấn khích lại có 1 chút lo lắng. Lo vì chúng tôi phải đá với Barca với lối chơi Tiqui-taka trứ danh và 1 siêu nhân Messi. Phấn khích vì còn điều gì tuyệt vời hơn là đánh bại đội bóng mạnh nhất thế giới. Trong khi các Cule đặt lên bàn cân những Lionel Messi, Xavi hay Iniesta thì những Milanista có gì? Chúng tôi chỉ còn biết nhìn về quá khứ với 7 chiếc cúp C1 và trận chung kết tuyệt vời năm 94. Nói thật ở thời điểm bây giờ AC Milan không thể so sánh với Barca về mặt lưc lượng

Cuộc cách mạng ở San Siro đang diễn ra và nó cũng đã có những kết quả nhất định. Chúng tôi có 1 lối chơi đã được định hình với những cầu thủ trẻ vô cùng tiềm năng như Baloteli, El Shaarawy, Niang, De Sciglio. Hay Montolivo với phong thái của 1 thủ lĩnh đích thức. Allegri đang cho thấy cái tài cầm quân của mình, khả năng đọc trận đấu tốt bố trí đội hình phù hợp cho từng trận đấu và đặc biệt là khả năng phát hiện những nhân tài.

Cuộc cách mạng của đội bóng không biết sẽ đi đến đâu có thành công hay không nhưng với tôi điều đó không quan trọng bởi tôi đã lỡ yêu 1 người “ con gái “ với bộ quần áo sọc đỏ đen, đó chính là AC Milan. Với tôi tình yêu đó là bất diệt và không gì có thể chia rẽ được.

6 năm ư? Chẳng là gì cả, cứ hỏi các cổ động viên của Pháo thủ xem họ yêu đội bóng vì những danh hiệu mà đội bóng có được hay vì 1 lí do khác. Họ có thể la ó, trách móc thế nhưng họ vẫn đến sân cổ vũ cho vũ cho đội bóng vào cuối tuần, vẫn dõi theo từng bước tiến của CLB. Và với tôi cũng vậy không cần danh hiệu, không cần ngôi sao cũng chẳng cần lối chơi tấn công hoa mĩ 1 cách “ loằng ngoằng “. Chỉ cần đội bóng còn tồn tại, chỉ cần được xem đội bóng thi đấu mỗi mùa giải thế là quá đủ rồi

(Bạn đọc: Cakj3m)

* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.

Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@tinthethao.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.

Trân trọng,

Ban biên tập TinTheThao.com.vn

* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.

Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.

Trân trọng,

Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam

00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục