
Ngày 27 tháng 10 năm 2005, thế giới bóng đá đã nín thở theo dõi một sự kiện khó tin: Paul "Gazza" Gascoigne, huyền thoại bóng đá Anh, được bổ nhiệm làm huấn luyện viên trưởng của Kettering Town, một câu lạc bộ bán chuyên đang thi đấu ở giải hạng Sáu.
Với những lời hứa hẹn đầy tham vọng về việc thăng hạng và một tương lai tươi sáng. Tất cả giống như sự khởi đầu của một giấc nhơ
Nhưng giấc mơ ấy nhanh chóng biến thành ác mộng. Chỉ 39 ngày sau, Gascoigne bị sa thải trong một cuộc chia tay đầy rối ren và cay đắng.
Ông rời đi giữa hàng loạt cáo buộc dính líu 37 vụ việc liên quan đến rượu, một cuộc cãi vã công khai trên truyền hình với chính vị chủ tịch đã đưa mình về, và để lại phía sau những câu chuyện vừa bi vừa hài.
Hai mươi năm đã trôi qua, nhưng những ký ức về 39 ngày đó vẫn sống động trong tâm trí của những người trong cuộc. Đây là câu chuyện về thiên tài, sự điên rồ, và bi kịch của một biểu tượng bóng đá.
Giấc mơ và sự hoài nghi

Mọi chuyện bắt đầu khi Imraan Ladak, một doanh nhân trẻ 27 tuổi và là người hâm mộ cuồng nhiệt của Gascoigne, mua lại Kettering Town. Kế hoạch của Ladak rất táo bạo: đưa thần tượng của mình về làm HLV và biến CLB thành một thế lực của bóng đá Anh.
Ngay từ đầu, đã có những dấu hiệu bất ổn, cựu chủ tịch Peter Mallinger kể lại rằng ông đã bị sốc bởi vẻ ngoài hốc hác của Gascoigne và chứng kiến ông uống rượu ngay trong cuộc gặp đầu tiên. Tuy nhiên, tham vọng của Ladak đã chiến thắng mọi sự hoài nghi.
Tin tức về việc Gascoigne sắp tiếp quản đã gây ra một cơn sốt thực sự. Jim Wykes, chủ quán rượu Beeswing cạnh sân vận động, nhớ lại: "Ông ấy bước vào quán và trong vòng 20 phút, nơi này đã chật cứng. Mọi người đều choáng váng."
Đối với các cầu thủ, đó là một cú sốc không thể tin nổi. Tiền vệ Brett Solkhon kể: "Khi chúng tôi nhận được điện thoại, những cầu thủ đầu tiên đã cúp máy vì nghĩ đó là một trò đùa. Không ai tin nổi điều đó là sự thật."
Thực tế phũ phàng ở giải Bán chuyên

Triều đại của Gazza mở màn bằng chiến thắng 1-0, nhưng khoảng cách giữa tầm nhìn và thực tế nhanh chóng hiện ra. Trợ lý của ông, cựu tiền vệ Arsenal Paul Davis, một người giàu chuyên môn, đã nỗ lực mang những chiến thuật đỉnh cao áp dụng cho CLB.
Đội trưởng Jamie Paterson nhớ lại: "Ông ấy cho chúng tôi xem video về World Cup 1986, chỉ vào Lothar Matthaus và yêu cầu chúng tôi di chuyển như vậy. Mấy cậu bạn ngồi cạnh tôi, vốn là thợ xây, chỉ biết nhìn nhau ngao ngán."
Trong khi Davis cố gắng dạy các cầu thủ bán chuyên chơi như đội tuyển Brazil, Gascoigne lại có cách tiếp cận của riêng mình. Paterson kể: "Chúng tôi đang tập được nửa buổi thì Gazza chạy ra từ đường hầm và hét lên: 'Các cậu, tôi có pizza này! Vào phòng thay đồ ăn thôi!'. Đó là phong cách của ông ấy."
Những khoảnh khắc thiên tài và điên rồ
Nếu như về mặt chiến thuật là một mớ hỗn độn, thì với tư cách là một nhà quản lý, Gascoigne lại để lại những dấu ấn không thể phai mờ. Ông là một người truyền cảm hứng bằng cảm xúc và những trò đùa độc nhất.

Trong một chuyến đi sân khách, ông hứa rằng phần thưởng cho Cầu thủ xuất sắc nhất trận sẽ không còn là một chai sâm panh, mà là quyền sử dụng một chiếc Ferrari trong một tuần. Lời hứa đó không bao giờ thành hiện thực, nhưng nó đã mang lại những trận cười sảng khoái cho cả đội.
Điều đáng ngạc nhiên là Gascoigne cũng rất tinh tế trong cách đối xử với cầu thủ. Tiền vệ Hugh McAuley chia sẻ: "Có lần, tôi chỉ thực hiện một pha phối hợp nhỏ ở giữa sân, nhưng ông ấy đã chạy đến ôm và khen tôi. Ông ấy thực sự biết cách làm cho một cầu thủ cảm thấy mình có giá trị."
Nhưng sự điên rồ cũng không bao giờ ở xa một người có tính cách độc lạ như Gazza. Sau một trận thua của đối thủ, HLV John Reed đang mắng các học trò trong phòng thay đồ thì Gascoigne bất ngờ bước vào, tay cầm một ly whisky và nói: "Đừng quá khắt khe với các chàng trai!". Sau đó, ông đi thẳng vào phòng tắm của họ với nguyên bộ quần áo và bị ướt sũng, chỉ để làm dịu bầu không khí.
Sự sụp đổ và cuộc chia tay cay đắng
Tuy nhiên, những khoảnh khắc vui vẻ không thể che giấu được những vấn đề ngày càng trầm trọng. Phong độ của đội bóng sa sút. Sự qua đời của người bạn thân George Best, một huyền thoại khác cũng vật lộn với chứng nghiện rượu, đã giáng đòn mạnh vào tâm lý của Gascoigne.

Mối quan hệ giữa ông và chủ tịch Ladak nhanh chóng đổ vỡ. Sau thất bại 1-3 trước Barrow, Ladak quyết định sa thải Gascoigne. Cuộc chiến công khai bùng nổ, Ladak ra thông báo cáo buộc Gascoigne có "37 sự cố liên quan đến rượu", trong khi Gascoigne lên kênh Sky Sports, gọi chủ tịch là "kẻ thích kiểm soát" và tuyên bố sẽ chiến đấu đến cùng.
Các cầu thủ chỉ biết xem bi kịch diễn ra trên truyền hình. "Thật kinh khủng," Ryan-Zico Black, bản hợp đồng đầu tiên của Gazza, nói. "Mọi thứ quá hỗn loạn."
Cuối cùng, sau khi bị bắt vì một vụ ẩu đả với nhiếp ảnh gia, Gascoigne dường như đã chấp nhận thất bại. Cuộc thử nghiệm kết thúc chỉ sau 39 ngày.
Di sản của 39 ngày
Đối với những cầu thủ bán chuyên của Kettering, đó là một trải nghiệm có một không hai. Dù hỗn loạn và dang dở, họ được làm việc cùng thần tượng của mình.
Tiền vệ Wayne Diuk, người được Gazza tặng một tấm ảnh có chữ ký "Gửi Diuky, từ sếp Gascoigne", nói: "Đó là điều tuyệt vời nhất tôi từng có trong sự nghiệp bóng đá của mình. Ông ấy là thần tượng của tôi và sẽ vẫn luôn là như vậy."

39 ngày của Paul Gascoigne ở Kettering Town mãi mãi được nhớ đến như một chương đặc biệt lạ lùng trong lịch sử bóng đá. Đó là câu chuyện buồn về một tài năng lớn không thể thoát khỏi những bóng tối trong chính mình, nhưng cũng là lời nhắc về sức hút và sự phức tạp của một trong những nhân vật vĩ đại, bi kịch nhất mà bóng đá Anh từng sản sinh.
Theo "The Athletic"