
HLV Ruben Amorim là một người chuyên phá kỷ lục, nhưng không phải theo cách mà người hâm mộ Manchester United mong đợi. Dưới triều đại của ông, câu lạc bộ đã ghi nhận vị trí thấp nhất lịch sử tại Ngoại hạng Anh, và giờ đây, họ lần đầu tiên bị loại khỏi League Cup bởi một đội bóng hạng tư. Thất bại muối mặt trước Grimsby Town không chỉ là một cú sốc, nó là hồi chuông báo tử cho sự kiên nhẫn, và thời gian cho chiến lược gia người Bồ Đào Nha giờ đây đã cạn kiệt.
Mùa giải trước, người ta có thể tìm thấy những lý do để thông cảm. Amorim miễn cưỡng tiếp quản đội bóng vào giữa mùa, kế thừa một đội hình không phù hợp với triết lý chiến thuật phức tạp của mình, và không có đủ thời gian trên sân tập để truyền đạt ý tưởng. Nhưng giờ đây, sau ba trận đấu đầu tiên của mùa giải mới, Man United lại quay về với hình ảnh bạc nhược quen thuộc, và lần này, không còn bất kỳ lý do nào có thể biện minh cho sự sa sút đó.
Amorim đã được ban lãnh đạo ủng hộ tuyệt đối. Hơn 200 triệu bảng đã được chi ra để mang về những tân binh theo ý ông. Ông đã có một mùa hè trọn vẹn để làm việc, để mài giũa hệ thống. Vị thuyền trưởng người Bồ Đào Nha cũng đã được toàn quyền thanh lý những người không còn nằm trong kế hoạch, từ Marcus Rashford đến Alejandro Garnacho. Nhưng khi một tài năng sáng giá như Kobbie Mainoo đang cân nhắc rời đi, người ta phải tự hỏi, ai mới là người có tương lai dài hơn tại Old Trafford: cầu thủ trẻ hay chính vị HLV trưởng?
Một sự thật trớ trêu là Tottenham Hotspur, đội bóng đã bất ngờ sa thải Ange Postecoglou sau chiến thắng ở chung kết Europa League trước chính Man United, đang hồi sinh mạnh mẽ dưới thời HLV mới Thomas Frank. Trong khi đó, Man United vẫn kiên trì với Amorim, trao cho ông thêm quyền lực và tiền bạc. Quyết định đó giờ đây trông giống như một sai lầm chết người. Ngay cả Erik ten Hag, người cũng được đầu tư khoảng 200 triệu bảng, cũng đã bị sa thải chỉ ba tháng sau kỳ chuyển nhượng đó. Amorim, nếu không sớm tìm ra giải pháp, chắc chắn sẽ đi vào vết xe đổ đó.

Vấn đề cốt lõi nằm ở chỗ, hệ thống chiến thuật từng giúp Amorim thành công ở Bồ Đào Nha đã hoàn toàn bị bắt bài tại Anh. Sự kiên định với triết lý của ông đáng được ngưỡng mộ, nhưng khi sự kiên định đó biến thành bảo thủ, lặp đi lặp lại những sai lầm chết người, nó trở thành một sự điên rồ. Bị Fulham áp đảo ở tuyến giữa đã là một chuyện, nhưng bị một đội bóng hạng tư như Grimsby lấn lướt thì đơn giản là không thể chấp nhận được.
Tất nhiên, lỗi không hoàn toàn thuộc về Amorim. Những cầu thủ trên sân, nhiều người trong số họ cũng đã từng khiến Ten Hag phải trả giá, một lần nữa thất bại trong việc thể hiện bản lĩnh. Tiêu chuẩn đã sa sút, tâm lý yếu kém, và họ không thể mãi trốn sau lưng những vị HLV bị sa thải. Nhưng với tư cách là người thuyền trưởng, Amorim phải chịu trách nhiệm lớn nhất.
Sau trận thua Grimsby, chính Amorim đã thừa nhận: "có điều gì đó cần phải thay đổi". Lời thú nhận đó chỉ có hai khả năng: hoặc Man United sẽ thay đổi huấn luyện viên, hoặc vị huấn luyện viên đó phải thay đổi chính những ý tưởng đã lỗi thời của mình. Với những gì đang diễn ra, vế đầu tiên dường như có khả năng xảy ra cao hơn. Thời gian và sự kiên nhẫn dành cho Ruben Amorim tại Old Trafford đã thực sự cạn kiệt.