Như đã biết, giấc mơ vàng của bóng đá Việt Nam tại SEA Games từ lâu vẫn chưa bao giờ thành hiện thực. Và sau kì SEA Games này, người hâm mộ lại tiếp tục chờ đợi thêm 2 năm nữa. Sự chờ đợi đã kéo dài quá lâu khiến người ta quen dần với cảm giác hụt hẫn. Ở khu vực Đông Nam Á, các CĐV của Việt Nam chính là những người cuồng nhiệt nhất. Điều đó đã được kiểm chứng trong mắt bạn bè quốc tế. Dù thi đấu ở sân nhà hay sân khách, đội tuyển Việt Nam luôn nhận được sự ủng hộ hết mình của khán giả. Những chiếc áo in hình lá cờ đỏ sao vàng luôn hiện hữu khắp mọi nơi mỗi khi Việt Nam bước vào một giải đấu lớn.
Người hâm mộ có quyền tin, có quyền hi vọng về một điều thần kì sẽ đến. Người hâm mộ đã thất vọng tràn trề nhưng với các cầu thủ U23 Việt Nam lúc này, họ không được phép lấy đi chút niềm tin nhỏ nhoi còn lại ở tấm HCĐ, trước đối thủ đầy duyên nợ U23 Indonesia. U23 Việt Nam không còn gì để nuối tiếc khi giấc mơ vàng đã rời xa.
HLV Toshiya Miura từng được người hâm mộ đặt kì vọng rất nhiều. Người hâm mộ cũng cảm ơn rất nhiều vì những gì ông đã làm cho bóng đá Việt Nam trong thời gian vừa qua. Việc thất bại trước U23 Myanmar lỗi không phải hoàn toàn ở ông. Nhưng ít ra niềm tin ở ông cũng đang vơi đi khá nhiều. Bóng đá là cuộc chơi rất khó đoán trước được kết cục khi tiếng còi mãn cuộc chưa vang lên. Chỉ có thắng đẹp và thắng đậm trước U23 Indonesia thì đội bóng của Miura mới làm một điều an ủi cho khán giả nhà.
24 năm cho một giấc mơ chưa bao giờ thành hiện thực. Đã 24 năm qua, đội tuyển Việt Nam sinh ra rất nhiều lứa cầu thủ tài năng như: Hồng Sơn, Huỳnh Đức, Văn Quyến, Công Vinh, Minh Phương, Thành Lương… Tất cả họ đều khát khao cháy bỏng và cống hiến hết mình vì màu cờ sắc áo dân tộc. Nhưng mục đích cuối cùng là mang về tấm HCV danh giá cho bóng đá Việt Nam thì chưa thế hệ nào làm được. Hiện tại, lứa cầu thủ của Công Phượng, Văn Toàn, Minh Long đều là những người tài năng, được đào tạo bài bản trong khoảng thời gian dài. Suy cho cùng, đây cũng chỉ là kỳ SEA Games đầu tiên của những cái tên kể trên và việc họ thất bại chưa hẳn là dấu chấm hết. Thất bại để mở ra một chặng đường mới, một kế hoạch mới sẽ được thực hiện.
Quế Ngọc Hải đã rơi rất nhiều nước mắt cho kỳ SEA Games cuối cùng của mình. Đó là hình ảnh đầy xúc động. U23 Việt Nam dừng bước, lỗi không phải do mình anh. Ngọc Hải đã có một kỳ SEA Games rất hay. Nhưng anh cũng như những người đội trưởng trước là Thành Lương, Minh Phương, Tấn Tài hay Huỳnh Đức…không thể giúp đồng đội của mình đi đến đích.
Giấc mơ không còn nhưng U23 Việt Nam vẫn còn đó những mục tiêu để chiến đấu. Chiến đầu vì màu cờ sắc áo của dân tộc. Chiến đấu vì niềm tin của người hâm mộ. Chiến đấu vì một mục tiêu cuối cùng để làm niềm an ủi. U23 Việt Nam sẽ chiến đấu cho lần đầu tiên của Công Phượng và cho lần cuối cùng của Ngọc Hải tại SEA Games. Dù thế nào thì người hâm mộ chắc chắn sẽ không bao giờ quay lưng lại với đội tuyển. Vinh quang hay thất bại của một đội bóng đều rất cần chỗ dựa vững chắc nơi khán giả nhà. Thất bại tại SEA Games lần này cũng không có gì phải nuối tiếc bởi lẻ chúng ta đã quá quen với điều đó. U23 Việt Nam cần chơi hết mình, chơi đẹp để ngẩng cao đời rời giải, để không phải phụ sự kì vọng của các cổ động viên.
(Bạn đọc: Võ Đạt)
|