ĐT vừa có chiến thắng đậm trước Slovakia.
Chiến thắng 6-0 trước Slovakia mang đến cho tuyển Đức một cái kết đầy phấn khích ở vòng loại World Cup. Đó là trận đấu hội tụ đủ mọi thứ mà Julian Nagelsmann mong muốn: sự giải tỏa, những bàn thắng đẹp, dấu ấn tích cực từ các cá nhân và làn gió lạc quan thoáng trở lại với người hâm mộ. Tuy nhiên, nếu chỉ nhìn vào chiến thắng đó để đánh giá cả hành trình, người ta rất dễ rơi vào cảm giác chủ quan. Bởi sự thật là Đức đã giành vé, nhưng họ chưa bao giờ thực sự cho thấy mình là một tập thể ổn định.
Ký ức EURO 2024 vẫn còn đó. Đội bóng khi ấy chơi thứ bóng đá gắn kết, giàu cảm xúc và tràn đầy hứa hẹn. Musiala và Wirtz mang đến sự bùng nổ, Havertz trưởng thành hơn, trong khi các trụ cột như Kimmich hay Rüdiger duy trì được uy tín và kinh nghiệm. Đức rời giải với sự tiếc nuối nhiều hơn thất vọng, bởi con đường họ đi trông có vẻ đúng hướng. Không ai nghĩ chỉ trong vòng hơn một năm, bầu trời lại xám đi nhanh đến thế.
Vòng loại World Cup 2025 của Đức diễn ra trong một bảng đấu không quá khó. Điều này vô tình phơi bày nhiều hạn chế hơn là cho thấy sức mạnh thực sự. Trận thua bạc nhược 0-2 trước Slovakia vào tháng 9 khiến niềm tin lung lay, trong khi những chiến thắng nhọc nhằn sau đó càng làm rõ vấn đề: hệ thống của Nagelsmann vẫn dễ bị khai thác ở những pha phản công, gặp khó khi đối thủ chuyển trạng thái nhanh và thường xuyên lỏng lẻo ở các tình huống cố định – những điểm yếu tồn tại suốt nhiều năm.
Chấn thương càng khiến mọi thứ trở nên phức tạp hơn. Musiala vắng mặt trong thời gian dài, tước đi nguồn sáng tạo chủ lực. Kleindienst – phương án hỗ trợ Havertz – cũng không thể góp mặt. Hàng thủ liên tục bị xáo trộn vì Ter Stegen tái phát chấn thương, trong khi câu chuyện Neuer có trở lại hay không tạo thêm áp lực không đáng có. Khi đội tuyển không đủ nhân sự tốt nhất, Nagelsmann khó duy trì sự ổn định về lối chơi lẫn tinh thần.
Điều đáng nói là chính cách tuyển chọn nhân sự của Nagelsmann cũng bị đặt dấu hỏi. Nếu như giai đoạn đầu ông gây hứng thú khi mạnh dạn dùng những cái tên mới như Mittelstadt hay Fuhrich, thì thời gian gần đây triết lý đó dần mờ nhạt. Quyết định triệu tập Sane và Goretzka – dù phong độ tại CLB không tốt – bị xem là quá an toàn. Trong khi đó, việc bỏ qua Stiller, Bischof hay trao quá ít cơ hội cho Said El Mala gây bức xúc cho người hâm mộ.
Đoàn quân của HLV Nagelsmann vẫn còn nhiều điều phải làm trước khi chính thức đá World Cup.
Trớ trêu thay, ngay trong trận thắng Slovakia, chính Sane và Goretzka lại chơi hay. Ouedraogo ra mắt và ghi bàn, Baku chứng tỏ giá trị, còn Woltemade mang đến năng lượng tích cực. Những tín hiệu ấy đáng mừng, nhưng cũng khiến bức tranh thêm rối rắm: liệu đó là dấu hiệu hồi sinh, hay chỉ là điểm sáng nhất thời xuất hiện trong một trận đấu quá thuận lợi?
Sức ép mà bóng đá Đức tự tạo ra cho mình càng khiến mọi vấn đề trở nên nặng nề. Hai kỳ World Cup 2018 và 2022 bị loại từ vòng bảng để lại vết sẹo tâm lý quá lớn. Giờ đây, mọi sai sót nhỏ đều bị phóng đại thành khủng hoảng. Trong bối cảnh ấy, chiến thắng 6-0 có thể khiến sự cảnh giác suy giảm – điều mà Mannschaft không được phép mắc phải.
Tuyển Đức có tiềm năng, nhưng họ chưa sẵn sàng để được gọi là ứng viên thực sự. Những gì họ cần ở giai đoạn tiền World Cup không phải những chiến thắng mang tính giải tỏa, mà là sự ổn định, chiều sâu nhân sự và lời giải cho những điểm yếu đã tồn tại nhiều năm.
Tấm vé World Cup chỉ là điểm khởi đầu. Sức mạnh thật sự của Đức chỉ được chứng minh khi mùa hè tới, họ đối mặt các đối thủ hàng đầu. Và để sẵn sàng cho thử thách đó, họ cần nhìn lại hành trình vừa qua với đôi mắt tỉnh táo, không để một chiến thắng đậm che mờ quá nhiều vấn đề còn dang dở.














