Đấy là chưa tính tiền bản quyền truyền hình. Trừ đi các khoản chi (tạm tính sơ bộ) khoảng 41 tỷ đồng (cho chủ yếu các công tác giám sát, trọng tài…), VPF lãi hơn 50 tỷ đồng”, lời chủ tịch HĐQT VPF Võ Quốc Thắng tại cuộc họp mới đây.
![]() |
| VPF chưa thực sự tạo ra sự thay đổi sau khi nắm quyền điều hành các giải đấu. Ảnh: V.S.I |
Thoạt nghe báo cáo sơ bộ của HĐQT VPF, trong cuộc họp nội bộ mới đây, người ngoại đạo có thể phải bật ngửa. Từ một cơ thể ăn bám bầu sữa doanh nghiệp (theo đúng nghĩa đen của từ này), với các giải đấu ra đời và VFF phải tận thu tối đa (từ tiền lệ phí tham dự giải, đến việc “bóp” lại chế độ của giám sát, trọng tài, rồi phát hành vé…) mà vẫn phải thoi thóp, giờ VPF công bố họ có lãi, lại lãi to thế?!
VFF trước đây bị cho là thiếu chức năng kiếm tiền, thế nên mới phải mời hết thảy doanh nhân ngồi vào chiếc ghế VIP, cũng vì thế. “Phi thương bất phú” và việc VPF (với sự tham gia của rất nhiều những ông chủ cỡ bự) kinh doanh không có lời mới là lạ. Xã hội bản thân nó cũng có sự phân công lao động rõ ràng.
Vấn đề là có thật VPF lãi to thế không? Nếu để ý, phần lớn số tiền thu về theo tính toán, chủ yếu nằm trong chiến dịch huy động vốn, chứ bản thân VPF chưa kinh doanh thứ gì ra tiền cả, để mà tính lãi ở đây. Tiền bản quyền truyền hình thấp và chưa tính tới, trong khi CLB vẫn phải è cổ trả lương thưởng, rồi phí chuyển nhượng cho HLV, cầu thủ… Phải đến khi bóng đá thực sự nuôi được bóng đá, bằng sự định hướng của VPF, các CLB ăn nên làm ra, hẵng vỗ ngực.
Cổ nhân vẫn có câu: “Lấy mỡ nó rán nó”, trong một chừng mực nào đó giúp tạo công bằng xã hội. Với những gì VPF đã và đang thực hiện, vẻ như mới chỉ “lấy mỡ nó”, chứ chưa “rán nó” thành món ăn ngon được. Đội bóng khó khăn (chưa được xem xét), khiến không ít các ông chủ rao bán đội bóng, rồi vấn nạn tiêu cực vẫn chưa giải quyết triệt để, bạo lực – đạo đức sân cỏ, những bất cập trong điều hành giải, những khán đài vắng tanh…, hỏi sao có thể là món ăn ngon được?!















