CĐV Tottenham không hài lòng về lối chơi dù Spurs có thành tích không tệ.
Tottenham đang trải qua một trong những giai đoạn kỳ lạ nhất của họ trong thập kỷ qua: kết quả trên bảng xếp hạng không tệ, nhưng bầu không khí nơi khán đài lại u ám, nặng nề và đầy giận dữ. Thomas Frank đưa Spurs đứng thứ 8, chỉ kém đội xếp thứ 4 đúng hai điểm và cũng duy trì thành tích ổn tại Champions League. Nhưng nghịch lý nằm ở chỗ: càng tiến bộ về mặt điểm số, đội bóng Bắc London càng đánh mất sự ủng hộ của chính người hâm mộ.
Khi Tottenham Hotspur Stadium được xây dựng, hệ thống mái che khuếch đại âm thanh do các chuyên gia của U2 thiết kế được xem là niềm tự hào. Tuy nhiên, thứ vang vọng lớn nhất lúc này không phải tiếng reo hò mà chính là những tiếng la ó. Sức nặng của chúng đang khiến Thomas Frank đối mặt áp lực khổng lồ. Ngày Spurs hành quân đến Emirates, điều các cầu thủ lo sợ không chỉ là sức mạnh của Arsenal mà còn là việc fan đội nhà có thể tiếp tục mang theo sự phẫn nộ đến sân đối thủ.
Nguyên nhân của sự bất mãn đến từ lối chơi thiếu sinh khí và không đem lại sự giải trí – điều vốn là bản sắc bao đời của Tottenham. Chỉ có Wolves và Burnley tung ra ít cú sút hơn Spurs mùa này, trong khi đội đầu bảng Arsenal thực hiện tới 40 đường chọc khe, còn Tottenham chỉ có vỏn vẹn 4. Sự đối lập giữa hai đội càng khiến cuộc đối đầu sắp tới thêm nóng, nhưng lại làm fan Spurs bi quan hơn bao giờ hết.
Phong độ sân nhà của Tottenham mới là vấn đề nghiêm trọng nhất. Họ chỉ thắng 3 trong 20 trận sân nhà gần nhất ở Ngoại hạng Anh, chuỗi trận khởi nguồn từ cuối triều đại Ange Postecoglou. Việc chuyển từ một phong cách tấn công đầy năng lượng sang lối chơi “Frankenstein-ball” – bị chính fan mỉa mai là chắp vá, vô hồn – trở thành mồi lửa khiến sự bất mãn bùng nổ.
Thomas Frank cũng không tránh khỏi sự đổ lỗi khi nhân sự rơi vào tình trạng kiệt quệ. Son Heung-min rời CLB vào mùa hè khiến đội bóng mất đi nguồn cảm hứng lớn nhất. Những cầu thủ sáng tạo nhất còn lại như Kulusevski và Maddison đều chấn thương, Dominic Solanke chưa đủ thể lực để đá chính suốt gần ba tháng. Trong nhóm cầu thủ ghi bàn nhiều nhất mùa trước, chỉ Brennan Johnson đủ khả năng góp mặt thường xuyên, nhưng thời gian của anh lại bị chia sẻ bởi tân binh Mohammed Kudus trị giá 55 triệu bảng.
HLV Frank đứng trước nhiệm vụ khó khăn khi phải cải thiện cả điểm số lẫn lối chơi Tottenham.
Công tác chuyển nhượng rối ren càng khiến tình hình thêm căng thẳng. Joao Palhinha là điểm sáng hiếm hoi, nhưng Randal Kolo Muani lại liên tục chấn thương. Những bản hợp đồng lớn như Xavi Simons và Mathys Tel chưa tạo ra dấu ấn khiến Spurs mất phương hướng về bản sắc, không còn biết đâu là nền móng của lối chơi.
Đỉnh điểm của sự thất vọng là thất bại trước Chelsea, nơi Tottenham tạo ra chỉ số xG tệ nhất lịch sử – 0,05. Trong trận hòa 2-2 với MU gần đây, Frank bị CĐV la ó dữ dội khi rút Xavi Simons khỏi sân. Rõ ràng, bất kỳ quyết định nào của ông lúc này cũng có thể trở thành mồi nổ.
Dù Spurs phòng ngự tốt hơn, và Frank đã đưa họ thoát khỏi vị trí thứ 17 mùa trước, nhưng các fan vẫn cảm thấy đội bóng đã đánh mất linh hồn. Và điều đáng lo nhất: trận đấu tiếp theo diễn ra tại Emirates – nơi bầu không khí vốn đã căng thẳng có thể trở nên nghẹt thở hơn nếu tiếng la ó theo chân Tottenham tới sân kình địch.












