![]() |
Khoảng hai năm trước Louise nộp hồ sơ ứng tuyển vị trí tình nguyện viên tại thế vận hội 2012, dù có không ít lo lắng. Quãng đường từ nhà Louise tại Wednessfield, West Midlands đến sân vận động Olympic là 250 dặm (khoảng 402km) tương đương 3 giờ lái xe. Loiuse tự lái xe đi về hàng ngày trong thời gian làm tình nguyện viên Olympic. Trước khi bắt tay vào việc, cô còn đem xe đến trạm sửa chữa để kiểm tra mọi thứ. Nghĩa là, Louise chuẩn bị chu đáo, chứ không hành động bốc đồng. “Chính con tim đã mách bảo tôi phải trở thành một phần của thế vận hội”- Louise chia sẻ về quyết định của mình.
Để có mặt tại sân vận động Olympic đúng giờ, Louise thức dậy từ 3g00 sáng và đến nơi làm việc lúc 6g00, Louise tâm sự: “Mọi người đều cho rằng tôi điên khi phải vượt qua đoạn đường xa như thế để làm việc tình nguyện, nhưng tôi biết mình đang làm gì”. Cô gái trẻ tự nhận, có lẽ mình là tình nguyên viên duy nhất tại Anh chưa bao giờ xem trọn vẹn một trận đấu nào từ lúc khai mạc đến giờ. Cả ngày phục vụ tại thế vận hội, lại phải di chuyển trên đoạn đường khá xa nên khi về đến nhà Louise có bao việc khác phải làm, thậm chí lăn ra ngủ, thay vì xem tivi.
![]() |
Bà Diane, mẹ Louise chia sẻ: “Tôi rất tự hào về con bé. Nó không hề bận tâm về đoạn đường quá xa. Con bé tự đặt ra nhiều quy định về giờ giấc và mọi thứ liên quan để có thể tập trung phục vụ tốt cho thế vận hội”.
Tại sân vận động Olympic, Louise có nhiệm vụ hướng dẫn và chỉ đường cho phóng viên nước ngoài, Louise nói: “Tôi thích việc tình nguyện này, nhằm có cơ hội tiếp xúc với các nhà báo. Điều này rất quan trọng vì tôi muốn sau này làm việc trong lĩnh vực truyền thông”.
Hơn 240.000 người nộp đơn làm tình nguyện viên Olympic, 100.000 người được phỏng vấn, và 70.000 người được chọn. Đây là lực lượng tình nguyện viên khá nhiều so với Olympic Sydney 2000 chỉ có hơn 23.000 người.