Một cô gái thích cưỡi ngựa hẳn là mê bóng đá và khó mà bỏ qua World Cup?
- Ô, trái lại, tôi lại hết sức “lãnh cảm” với môn thể thao Vua! Trong “công cuộc lý giải đàn ông” mà thỉnh thoảng tôi để tâm, tôi cũng đã từng thử cố ngồi xem vài trận cầu. Nhưng tận đến giờ, tôi vẫn không hiểu nổi vì sao có một trái banh lăn qua lăn lại mà một đám đàn ông cũng phải lăn lê bò toài tranh cướp nó. Sẽ dễ hiểu hơn chăng, nếu thay vào trái banh là... một người đàn bà đẹp?
À, có thể là vì đàn bà thì thường vừa chạy vừa nghĩ: “Không biết mình có chạy nhanh quá không nhỉ?”. Còn một trái bóng thì không!
- Tôi nghĩ việc đàn ông mê trái banh có thể cũng giống như việc phụ nữ chúng ta mê giày vậy (trừ tôi). Chúng ta không hiểu vì sao họ chấp nhận thức đêm triền miên vì những trận cầu (chỉ là một quả bóng thôi mà?) thì họ cũng không hiểu vì sao chúng ta lại có thể cần quá nhiều giày đến vậy (chỉ để đi thôi chứ?)...
Không quan tâm bóng đá, nhưng chị biết Ronaldo chứ? Ngay trước thềm World Cup, có tin đồn chân sút tài danh này bị chấn thương vì bị một thầy bùa ở tận Ghana “yểm bùa”. Là người từng bị xem là nạn nhân của bùa ngải, chị có tin điều này lại có ở cả trời Tây?
- Tây hay ta thì cũng có thể có những trò hại người bẩn thỉu, chừng nào còn có những kẻ xấu ưa đi lên bằng cách kéo người khác xuống. Ở đâu mà chẳng có người tốt - kẻ xấu và do đó “âm binh”, “bùa ngải” cũng có thể có mặt khắp nơi. Có chăng là tên gọi khác nhau: Ở Tây thì có thể gọi đó là “ma thuật đen”, “thế lực hắc ám”... vậy! Cũng đã có không ít người hỏi tôi: Giờ này là giờ nào rồi mà còn ngồi nói mấy chuyện khó tin đó.
Tất nhiên, tôi cũng sẽ không khẳng định chuyện bùa ngải là có thật hay không, chừng nào bạn chưa trải nghiệm. Hoang mang là cảm giác tôi không muốn gieo rắc cho bất kỳ ai, một khi tôi đã từng rơi vào cảm giác đó. Tuy nhiên, không có nghĩa: Điều gì bạn không thấy, tức là nó không có.
Vậy nếu gặp Ronaldo, chị sẽ “an ủi” anh ấy thế nào?
- Ô, tôi sao an ủi được Ronaldo! Nhưng nếu anh ấy... đến Việt Nam, có thể tôi sẽ dẫn anh ấy đi gặp một số ông thầy... “giải bùa” mà tôi biết. Trước còn hiếm, nhưng giờ đã nhiều hơn rồi, để cái thiện không thể bị cái ác đánh bại một cách vô lý và dễ đến thế. Dù trước khi chiến thắng, cái thiện có thể cũng đã bị đánh te tua, nhưng ít ra cũng để cho những kẻ chuyên đi hại người kia phần nào nản chí.
Luật nhân quả vẫn có uy lực riêng của nó trước cái xấu và sự bất công. Bùa ngải nếu có, thì giờ cũng không còn quá đáng sợ nữa vì đã có nhiều cách hóa giải. Chấn thương tinh thần còn vượt qua được, nữa là chấn thương thể xác, nếu như bạn thực tài hoa và nghị lực.
- Ô, trái lại, tôi lại hết sức “lãnh cảm” với môn thể thao Vua! Trong “công cuộc lý giải đàn ông” mà thỉnh thoảng tôi để tâm, tôi cũng đã từng thử cố ngồi xem vài trận cầu. Nhưng tận đến giờ, tôi vẫn không hiểu nổi vì sao có một trái banh lăn qua lăn lại mà một đám đàn ông cũng phải lăn lê bò toài tranh cướp nó. Sẽ dễ hiểu hơn chăng, nếu thay vào trái banh là... một người đàn bà đẹp?
![]() |
Tina Tình cho rằng CR7 bị "yểm bùa" |
À, có thể là vì đàn bà thì thường vừa chạy vừa nghĩ: “Không biết mình có chạy nhanh quá không nhỉ?”. Còn một trái bóng thì không!
- Tôi nghĩ việc đàn ông mê trái banh có thể cũng giống như việc phụ nữ chúng ta mê giày vậy (trừ tôi). Chúng ta không hiểu vì sao họ chấp nhận thức đêm triền miên vì những trận cầu (chỉ là một quả bóng thôi mà?) thì họ cũng không hiểu vì sao chúng ta lại có thể cần quá nhiều giày đến vậy (chỉ để đi thôi chứ?)...
Không quan tâm bóng đá, nhưng chị biết Ronaldo chứ? Ngay trước thềm World Cup, có tin đồn chân sút tài danh này bị chấn thương vì bị một thầy bùa ở tận Ghana “yểm bùa”. Là người từng bị xem là nạn nhân của bùa ngải, chị có tin điều này lại có ở cả trời Tây?
- Tây hay ta thì cũng có thể có những trò hại người bẩn thỉu, chừng nào còn có những kẻ xấu ưa đi lên bằng cách kéo người khác xuống. Ở đâu mà chẳng có người tốt - kẻ xấu và do đó “âm binh”, “bùa ngải” cũng có thể có mặt khắp nơi. Có chăng là tên gọi khác nhau: Ở Tây thì có thể gọi đó là “ma thuật đen”, “thế lực hắc ám”... vậy! Cũng đã có không ít người hỏi tôi: Giờ này là giờ nào rồi mà còn ngồi nói mấy chuyện khó tin đó.
Tất nhiên, tôi cũng sẽ không khẳng định chuyện bùa ngải là có thật hay không, chừng nào bạn chưa trải nghiệm. Hoang mang là cảm giác tôi không muốn gieo rắc cho bất kỳ ai, một khi tôi đã từng rơi vào cảm giác đó. Tuy nhiên, không có nghĩa: Điều gì bạn không thấy, tức là nó không có.
Vậy nếu gặp Ronaldo, chị sẽ “an ủi” anh ấy thế nào?
- Ô, tôi sao an ủi được Ronaldo! Nhưng nếu anh ấy... đến Việt Nam, có thể tôi sẽ dẫn anh ấy đi gặp một số ông thầy... “giải bùa” mà tôi biết. Trước còn hiếm, nhưng giờ đã nhiều hơn rồi, để cái thiện không thể bị cái ác đánh bại một cách vô lý và dễ đến thế. Dù trước khi chiến thắng, cái thiện có thể cũng đã bị đánh te tua, nhưng ít ra cũng để cho những kẻ chuyên đi hại người kia phần nào nản chí.
Luật nhân quả vẫn có uy lực riêng của nó trước cái xấu và sự bất công. Bùa ngải nếu có, thì giờ cũng không còn quá đáng sợ nữa vì đã có nhiều cách hóa giải. Chấn thương tinh thần còn vượt qua được, nữa là chấn thương thể xác, nếu như bạn thực tài hoa và nghị lực.
Thủy Lê |
00:00 30/11/-0001