
Mỗi năm, khi tạp chí France Football công bố danh sách đề cử Quả bóng Vàng, thế giới bóng đá lại chìm trong những cuộc tranh luận sôi nổi. Năm nay cũng không ngoại lệ.
Bên cạnh niềm tự hào khi những ngôi sao như Vinicius Junior, Kylian Mbappe và Jude Bellingham của Real Madrid được xướng tên, một sự vắng mặt lại gây ra một làn sóng hoang mang và phẫn nộ trong cộng đồng người hâm mộ "Los Blancos", đó là Federico Valverde.
Sự vắng mặt của tiền vệ người Uruguay không chỉ là thiếu sót, mà còn trở thành một quyết định khó hiểu, đặt ra dấu hỏi lớn về tính công tâm của giải thưởng danh giá này. Trong mùa giải mà Real Madrid có thể không gặt hái được những danh hiệu lớn, vai trò của các cá nhân kiệt xuất càng phải được ghi nhận.
Và không ai có thể phủ nhận rằng Federico Valverde chính là cầu thủ xuất sắc và ổn định bậc nhất của đội chủ sân Bernabeu. Anh là cỗ máy hoạt động không ngừng nghỉ ở tuyến giữa, là người gồng gánh đội bóng qua những thời điểm khó khăn nhất bằng nguồn năng lượng vô tận và tầm ảnh hưởng bao trùm khắp mặt sân.
Quả bóng Vàng là giải thưởng cá nhân, và về phương diện này, màn trình diễn của Federico Valverde đáp ứng mọi tiêu chí của một cầu thủ đẳng cấp thế giới. Để thấy rõ sự vô lý trong quyết định này, chỉ cần đặt màn trình diễn của anh lên bàn cân với những người có tên trong danh sách.
Lấy Declan Rice làm ví dụ, một tiền vệ xuất sắc nhưng khi so sánh về các chỉ số tấn công và sáng tạo, lại hoàn toàn lép vế trước ngôi sao người Uruguay. Theo thống kê, ngôi sao thuộc biên chế Real Madrid vượt trội hơn hẳn về khả năng dứt điểm, với tỷ lệ sút trúng đích gần 40% so với 30% của tuyển thủ Anh.
Đáng chú ý hơn, khoảng cách sút trung bình của anh lên tới chừng 30 mét, cho thấy sự táo bạo và hiệu quả từ những tình huống tấn công quyết liệt, một phẩm chất mà không nhiều tiền vệ sở hữu ở thời điểm hiện tại.
Không chỉ giới hạn ở cấp câu lạc bộ, Federico Valverde còn là thủ lĩnh không thể tranh cãi của tuyển Uruguay. Anh đeo băng đội trưởng và dẫn dắt đội tuyển quốc gia của mình giành vị trí thứ ba tại Copa America, một thành tích đáng nể.
Ngôi sao sinh năm 1998 chơi mọi trận đấu, thể hiện vai trò và tầm quan trọng của mình ở cả đấu trường quốc tế. Một hồ sơ ấn tượng như vậy, từ cấp câu lạc bộ đến đội tuyển quốc gia, đáng lẽ phải là quá đủ để đảm bảo cho anh ít nhất một vị trí trong danh sách đề cử.

Việc loại bỏ Federico Valverde tiếp nối chuỗi những quyết định gây tranh cãi của Quả bóng Vàng, giống như cách Vinicius Junior từng bị đối xử bất công trong quá khứ. Nó cho thấy giải thưởng này đôi khi vẫn bị chi phối bởi những yếu tố mơ hồ thay vì màn trình diễn thực tế trên sân cỏ.
Sự vắng mặt của anh không phải để hạ thấp những người được đề cử, mà là để nhấn mạnh sự thật phũ phàng rằng, bóng đá đã nợ tuyển thủ Uruguay một sự công nhận mà anh hoàn toàn xứng đáng có được.