1. Ông chủ Liverpool, J.W. Henry nghiện xì gà nặng, mỗi ngày, doanh nhân này hút hết 8 điếu xì gà Cohiba Siglo VI. Những người thân cận ông, còn tiết lộ rằng, thời điểm căng thẳng hoặc tự cho phép mình hủy hoại lá phổi để thư giản, tỷ phú người Mỹ thậm chí đốt 10 điếu mỗi ngày.
Năm 2011, tạp chí nổi tiếng Forbes ước tính tổng tài sản của John Henry vào khoảng 1.1 tỷ USD. New England Sports Ventures (NESV) của ông là một trong những tập đoàn hàng đầu trong lĩnh vực kinh doanh, quản lý thể thao, truyền thông và giải trí. Đó là thành quả rực rỡ, và nó là đại diện cho cái gọi là “giấc mơ Mỹ quốc”.
Bạn hãy tưởng tượng rằng, chỉ cần phân nửa tài sản của J.W.Henry cũng đủ cho ông mua bất kỳ một nhà máy sản xuất xì gà thượng hạng ở La Habana. Thế nhưng, người đàn ông 63 tuổi này, vẫn kiên trì với món hàng bình dân Cohiba Siglo VI, chứ không phải Cohiba Behike hay 510th Anniversary có mùi khét đến cực đoan.
Và một ngày nọ câu chuyện bắt đầu như thế này: Những người trợ lý của J.Henry phàn nàn vì chịu không nổi thứ khói thuốc kia, tỷ phú người Mỹ đáp lại bằng thái độ hết sức cứng rắn, hoặc là nghĩ việc hoặc là tiếp tục ngửi thứ khói xì gà bình dân của tôi. Thế là câu chuyện trở thành một trong những giai thoại nổi tiếng nhất về ông chủ của Liverpool.
2.Thừa khả năng đốt những điều xì gà đắt tiền, nhưng J.Henry không làm thế. Đó là tính cách của những người Mỹ, biểu hiện từ máu kinh doanh, một tố chất lớn để thành công. Nhưng nó sẽ không mang theo bất kì một hứa hẹn nào khi tỷ phú này đến Merseyside.
Trước khi trở thành ông chủ của sân Anfiled, Henry không hề biết đến Liverpool, nghịch lý thay, tỷ phú này thừa nhận chỉ được nghe người ta nói đến Man Utd - kình địch lớn nhất của The Kops mà thôi! Từ chi tiết khôi hài trên, có thể khẳng định việc J.Henry cứu Liverpool khỏi “thảm họa” Hicks và Gillett chắc chắn không phải vì tình yêu thể thao.
Không thể trách Henry được, vì những người Mỹ đang đầu tư vào các CLB bóng đá hiện tại, có ai xuất phát từ tình yêu đâu? Họ chỉ là những nhà kinh doanh, và các đội bóng là một cuộc buôn lớn. Có thể những CĐV Liverpool, những người kỳ vọng vào một sự thay đổi, khi Henry đến, đã nhận lấy một sự phản bội. Nhưng họ phải chấp nhận thực tế này! Như một định mệnh.
John Henry như tính cách của ông, định hình khi chấp nhận đốt điếu xì gà bình dân kia, không đổ tiền ồ ạt vào TTCN để Liverpool trở lại với tầm vóc ngày xưa. Giấc mơ thay da đổi thịt của các Liverpudlians tan thành mây khói, và hình ảnh của Chelsea, Man City…tưởng rất gần nhưng thực tế lại xa xôi diệu vợi.
Liverpool có rất nhiều mục tiêu chuyển nhượng trong mùa hè qua, và họ thất bại chỉ vì giá cả không chiều lòng hai bên. The Kops tuột mất Dempsey, vì họ thể đáp ứng thêm hai triệu bảng. Gareth Barry cũng từng là mục tiêu của Liverpool, nhưng, đội bóng bên kia công viên Stanley không thể cạnh tranh với gã nhà giàu Man City.
3. Luis Suarez ghi 10 bàn thắng mùa này, nhiều hơn tất cả những pha lập công của phần còn lại cộng gộp. Nhưng, số điểm mà anh đem về cho Liverpool, ít hơn 8 bàn thắng của Van Persie mang lại cho Man Utd. Điều gì xảy ra từ con số lạ lùng kia? The Kops sống mưu sinh trên lưng còng của Suarez.
Câu hỏi được đặt ra lúc này là, nếu một ngày “số 7” không thể ra sân hay tịt ngòi thì số phận của Liverpool sẽ ra sao? Và câu trả lời đã đến trong trận đấu với Swansea. Rogers bất lực nhìn Liverpool chia điểm với đội bóng cũ, một trận đấu mà Suarez đã im lặng.
Hơn lúc nào hết tiền đạo người Uruguay cần một ai đó chia sẻ gánh nặng. Và người ta nhớ rằng, The Kops đã có một mùa hè chuyển nhượng kì lạ, bán nhiều hơn mua. Những người ra đi từng được xem là không thể thay thế, như Charlie Adam. Liverpool bây giờ là nơi ươm mầm cho những cầu thủ trẻ, thay thế vai trò của Arsenal.
Ở Liverpool, không ai kì vọng vào TTCN mùa đông. Bởi ông chủ sẽ không bỏ tiền ra để mua những cầu thủ lớn. Và một mình Suarez còn phải gồng gánh cả tập thể Liverpool thêm nữa.
Thử tưởng tượng ra một diễn cảnh, nếu CĐV Liverpool yêu cầu J.Henry mua cầu thủ đẳng cấp để chia sẻ gánh nặng với Suarez và Gerarrd. Ông ta sẽ trả lời: hoặc là quay lại thời kỳ Hicks và Gillett, hoặc là mua những cầu thủ ít tiền. Giống như câu trả lời về cái khói thuốc khó chịu kia.
Và rồi cảm giác ngột ngạt, khó thở trong các trận đấu, như với Swansea…, có thể là trong cả một mùa giải sẽ còn xuất hiện, ngày nào, các Liverpudlians còn “ngửi khói” xì gà bình dân.
(Bạn đọc: Lê Hoài Dư)
Năm 2011, tạp chí nổi tiếng Forbes ước tính tổng tài sản của John Henry vào khoảng 1.1 tỷ USD. New England Sports Ventures (NESV) của ông là một trong những tập đoàn hàng đầu trong lĩnh vực kinh doanh, quản lý thể thao, truyền thông và giải trí. Đó là thành quả rực rỡ, và nó là đại diện cho cái gọi là “giấc mơ Mỹ quốc”.
![]() |
NHM Liverpool đang mong chờ vị chủ tịch J.W.Henry sẽ thay đổi để đưa CLB trở lại thời kỳ đỉnh cao |
Bạn hãy tưởng tượng rằng, chỉ cần phân nửa tài sản của J.W.Henry cũng đủ cho ông mua bất kỳ một nhà máy sản xuất xì gà thượng hạng ở La Habana. Thế nhưng, người đàn ông 63 tuổi này, vẫn kiên trì với món hàng bình dân Cohiba Siglo VI, chứ không phải Cohiba Behike hay 510th Anniversary có mùi khét đến cực đoan.
Và một ngày nọ câu chuyện bắt đầu như thế này: Những người trợ lý của J.Henry phàn nàn vì chịu không nổi thứ khói thuốc kia, tỷ phú người Mỹ đáp lại bằng thái độ hết sức cứng rắn, hoặc là nghĩ việc hoặc là tiếp tục ngửi thứ khói xì gà bình dân của tôi. Thế là câu chuyện trở thành một trong những giai thoại nổi tiếng nhất về ông chủ của Liverpool.
2.Thừa khả năng đốt những điều xì gà đắt tiền, nhưng J.Henry không làm thế. Đó là tính cách của những người Mỹ, biểu hiện từ máu kinh doanh, một tố chất lớn để thành công. Nhưng nó sẽ không mang theo bất kì một hứa hẹn nào khi tỷ phú này đến Merseyside.
Trước khi trở thành ông chủ của sân Anfiled, Henry không hề biết đến Liverpool, nghịch lý thay, tỷ phú này thừa nhận chỉ được nghe người ta nói đến Man Utd - kình địch lớn nhất của The Kops mà thôi! Từ chi tiết khôi hài trên, có thể khẳng định việc J.Henry cứu Liverpool khỏi “thảm họa” Hicks và Gillett chắc chắn không phải vì tình yêu thể thao.
Không thể trách Henry được, vì những người Mỹ đang đầu tư vào các CLB bóng đá hiện tại, có ai xuất phát từ tình yêu đâu? Họ chỉ là những nhà kinh doanh, và các đội bóng là một cuộc buôn lớn. Có thể những CĐV Liverpool, những người kỳ vọng vào một sự thay đổi, khi Henry đến, đã nhận lấy một sự phản bội. Nhưng họ phải chấp nhận thực tế này! Như một định mệnh.
John Henry như tính cách của ông, định hình khi chấp nhận đốt điếu xì gà bình dân kia, không đổ tiền ồ ạt vào TTCN để Liverpool trở lại với tầm vóc ngày xưa. Giấc mơ thay da đổi thịt của các Liverpudlians tan thành mây khói, và hình ảnh của Chelsea, Man City…tưởng rất gần nhưng thực tế lại xa xôi diệu vợi.
Liverpool có rất nhiều mục tiêu chuyển nhượng trong mùa hè qua, và họ thất bại chỉ vì giá cả không chiều lòng hai bên. The Kops tuột mất Dempsey, vì họ thể đáp ứng thêm hai triệu bảng. Gareth Barry cũng từng là mục tiêu của Liverpool, nhưng, đội bóng bên kia công viên Stanley không thể cạnh tranh với gã nhà giàu Man City.
3. Luis Suarez ghi 10 bàn thắng mùa này, nhiều hơn tất cả những pha lập công của phần còn lại cộng gộp. Nhưng, số điểm mà anh đem về cho Liverpool, ít hơn 8 bàn thắng của Van Persie mang lại cho Man Utd. Điều gì xảy ra từ con số lạ lùng kia? The Kops sống mưu sinh trên lưng còng của Suarez.
![]() |
Liverpool đang quá lệ thuộc vào Luis Suarez |
Câu hỏi được đặt ra lúc này là, nếu một ngày “số 7” không thể ra sân hay tịt ngòi thì số phận của Liverpool sẽ ra sao? Và câu trả lời đã đến trong trận đấu với Swansea. Rogers bất lực nhìn Liverpool chia điểm với đội bóng cũ, một trận đấu mà Suarez đã im lặng.
Hơn lúc nào hết tiền đạo người Uruguay cần một ai đó chia sẻ gánh nặng. Và người ta nhớ rằng, The Kops đã có một mùa hè chuyển nhượng kì lạ, bán nhiều hơn mua. Những người ra đi từng được xem là không thể thay thế, như Charlie Adam. Liverpool bây giờ là nơi ươm mầm cho những cầu thủ trẻ, thay thế vai trò của Arsenal.
Ở Liverpool, không ai kì vọng vào TTCN mùa đông. Bởi ông chủ sẽ không bỏ tiền ra để mua những cầu thủ lớn. Và một mình Suarez còn phải gồng gánh cả tập thể Liverpool thêm nữa.
Thử tưởng tượng ra một diễn cảnh, nếu CĐV Liverpool yêu cầu J.Henry mua cầu thủ đẳng cấp để chia sẻ gánh nặng với Suarez và Gerarrd. Ông ta sẽ trả lời: hoặc là quay lại thời kỳ Hicks và Gillett, hoặc là mua những cầu thủ ít tiền. Giống như câu trả lời về cái khói thuốc khó chịu kia.
Và rồi cảm giác ngột ngạt, khó thở trong các trận đấu, như với Swansea…, có thể là trong cả một mùa giải sẽ còn xuất hiện, ngày nào, các Liverpudlians còn “ngửi khói” xì gà bình dân.
(Bạn đọc: Lê Hoài Dư)
|
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam
00:00 30/11/-0001