Bài viết cung cấp độc quyền bởi ![]() |
Phong cách khác bệt
Tính từ cột mốc là mùa giải 2003/04, khi Barcelona khởi đầu cuộc đua với việc chiêu mộ Ronaldinho từ PSG và Real Madrid đáp trả bằng cách mua David Beckham từ M.U, Barcelona đã giành thêm 3 chiếc cúp Champions League, trong khi giấc mơ “Decima” vẫn đang còn dang dở với Real Madrid. Tính tổng cộng trong suốt 10 năm qua, Real Madrid đã tiêu 1.107,7 triệu euro vào việc mua sắm cầu thủ và thu lại 7 danh hiệu, trong khi Barcelona chỉ tiêu 663,7 triệu euro lại giành tới 21 danh hiệu.
Không khó để nhận ra tính hiệu quả trong cách chi tiêu của hai đội bóng. Những vụ chuyển nhượng của Ronaldinho và Beckham chính là ví dụ rõ ràng nhất về phong cách đầu tư của hai gã khổng lồ này. Với 30 triệu euro bỏ ra để sở hữu siêu sao người Brazil, Barcelona thu lại 5 danh hiệu, gồm 2 chức vô địch La Liga, 2 Siêu Cúp TBN và 1 chức vô địch Champions League. “Kền kền trắng” bỏ ra tới 35 triệu euro để chiêu mộ Beckham từ M.U và trong suốt thời gian cầu thủ người Anh gắn bó với sân Bernabeu, Real Madrid chỉ có vỏn vẹn 2 danh hiệu (vô địch La Liga mùa 2006/07 và Siêu Cúp Tây Ban Nha năm 2003).
Nếu như những người giữ trách nhiệm chính trong vấn đề chuyển nhượng của Barcelona thường quan tâm đến mặt chuyên môn và khả năng hòa nhập của mục tiêu theo đuổi thì ngược lại, những chủ tịch của Real Madrid như Calderon hay Perez lại đặc biệt quan tâm đến sự hào nhoáng của bản hợp đồng. Hợp đồng có mức giá bom tấn, giá trị hình ảnh cao và tạo được sự ảnh hưởng khổng lồ với giới truyền thông là những yếu tố mà đội chủ sân Bernabeu cọi trọng hơn giá trị chuyên môn thuần túy.
Càng chi tiền càng loạn
Việc thường xuyên tung tiền ra để thay đổi đội hình đẩy Real Madrid đến sự bất ổn khi dòng cầu thủ luân chuyển liên tục khiến nền tảng của CLB không còn vững chắc. Trong 10 năm qua, Real Madrid đã thay đổi tới 11 vị HLV. Sau khi Vicente Del Bosque bị sa thải, không có nhà chiến lược gia nào tồn tại ở Santiago Bernabeu quá 3 mùa giải. Rất nhiều HLV với đủ mọi phong cách đã được BLĐ “Kền kền trắng” lựa chọn, từ vô danh như Mariano Garcia Remon hay Juan Ramon Lopez, lập dị như Vanderlei Luxemburgo đến lừng lẫy như Fabio Capello. Người tiền nhiệm của Ancelotti, “Người đặc biệt” Jose Mourinho từng được coi là đáp án cuối cùng và hợp lý nhất, cuối cùng cũng phải rời Bernabeu theo một cách không được hay ho lắm.
Việc phải thay tới 11 HLV trong 10 năm cho thấy sự bất ổn của Real Madrid. Chỉ có 3 người trong số 11 chiến lược gia ấy(Capello, Schuster và Mourinho) mang về cho Real Madrid vỏn vẹn 7 danh hiệu. Một hiệu quả rõ ràng là rất thấp so với khoản tiền hơn 1 tỷ euro được “đốt” trong mỗi phiên chợ cầu thủ. Florentino Perez không phải không biết điều đó, ông đã cố gắng thay đổi phong cách một lần vào mùa giải 2005/06 khi Real Madrid không có 1 bản hợp đồng nào sau mùa hè. Trớ trêu thay, đó lại là mùa Barcelona giành cú đúp khi vô địch La Liga lẫn Champions League!
Cũng trong 10 năm ấy, chiếc ghế nóng tại Nou Camp chỉ phải đổi chủ có 4 lần. Nếu như Vilanova không buộc phải nghỉ vì lý do sức khỏe, con số có thể chỉ dừng lại ở 3. Frank Rijkaard, Guardiola và Vilanova đều đã để lại dấu ấn rõ nét với những quãng thời gian thành công của mình. Ngay cả Tata Martino, người vừa chân ướt chân ráo đến châu Âu, cũng đã giúp Barcelona bổ sung thêm một Siêu Cúp TBN vào bộ sưu tập danh hiệu.
Barcelona không phải không có những sai lầm trong khâu chuyển nhượng. Những bản hợp đồng hớ với Ibrahimovic hay Dmytro Chygrynskiy là ví dụ. Thế nhưng xét một cách tổng quát, khả năng quản lý và sử dụng tiền bạc của đội chủ sân Nou Camp vẫn cho thấy rõ sự hợp lý hơn so với đối thủ số 1 của họ. Với những bản hợp đồng phù hợp, Barcelona luôn duy trì được sức mạnh và sự ổn định, trong khi đó Real Madrid vẫn đang loay hoay trong việc xây dựng một cỗ máy bách chiến bách thắng, dù cỗ máy ấy luôn được bổ sung những linh kiện đắt như kim cương!
Tính từ cột mốc là mùa giải 2003/04, khi Barcelona khởi đầu cuộc đua với việc chiêu mộ Ronaldinho từ PSG và Real Madrid đáp trả bằng cách mua David Beckham từ M.U, Barcelona đã giành thêm 3 chiếc cúp Champions League, trong khi giấc mơ “Decima” vẫn đang còn dang dở với Real Madrid. Tính tổng cộng trong suốt 10 năm qua, Real Madrid đã tiêu 1.107,7 triệu euro vào việc mua sắm cầu thủ và thu lại 7 danh hiệu, trong khi Barcelona chỉ tiêu 663,7 triệu euro lại giành tới 21 danh hiệu.
![]() |
Bale liệu có giúp Perez hoàn thành giấc mơ “Decima” |
Không khó để nhận ra tính hiệu quả trong cách chi tiêu của hai đội bóng. Những vụ chuyển nhượng của Ronaldinho và Beckham chính là ví dụ rõ ràng nhất về phong cách đầu tư của hai gã khổng lồ này. Với 30 triệu euro bỏ ra để sở hữu siêu sao người Brazil, Barcelona thu lại 5 danh hiệu, gồm 2 chức vô địch La Liga, 2 Siêu Cúp TBN và 1 chức vô địch Champions League. “Kền kền trắng” bỏ ra tới 35 triệu euro để chiêu mộ Beckham từ M.U và trong suốt thời gian cầu thủ người Anh gắn bó với sân Bernabeu, Real Madrid chỉ có vỏn vẹn 2 danh hiệu (vô địch La Liga mùa 2006/07 và Siêu Cúp Tây Ban Nha năm 2003).
Nếu như những người giữ trách nhiệm chính trong vấn đề chuyển nhượng của Barcelona thường quan tâm đến mặt chuyên môn và khả năng hòa nhập của mục tiêu theo đuổi thì ngược lại, những chủ tịch của Real Madrid như Calderon hay Perez lại đặc biệt quan tâm đến sự hào nhoáng của bản hợp đồng. Hợp đồng có mức giá bom tấn, giá trị hình ảnh cao và tạo được sự ảnh hưởng khổng lồ với giới truyền thông là những yếu tố mà đội chủ sân Bernabeu cọi trọng hơn giá trị chuyên môn thuần túy.
Càng chi tiền càng loạn
Việc thường xuyên tung tiền ra để thay đổi đội hình đẩy Real Madrid đến sự bất ổn khi dòng cầu thủ luân chuyển liên tục khiến nền tảng của CLB không còn vững chắc. Trong 10 năm qua, Real Madrid đã thay đổi tới 11 vị HLV. Sau khi Vicente Del Bosque bị sa thải, không có nhà chiến lược gia nào tồn tại ở Santiago Bernabeu quá 3 mùa giải. Rất nhiều HLV với đủ mọi phong cách đã được BLĐ “Kền kền trắng” lựa chọn, từ vô danh như Mariano Garcia Remon hay Juan Ramon Lopez, lập dị như Vanderlei Luxemburgo đến lừng lẫy như Fabio Capello. Người tiền nhiệm của Ancelotti, “Người đặc biệt” Jose Mourinho từng được coi là đáp án cuối cùng và hợp lý nhất, cuối cùng cũng phải rời Bernabeu theo một cách không được hay ho lắm.
Việc phải thay tới 11 HLV trong 10 năm cho thấy sự bất ổn của Real Madrid. Chỉ có 3 người trong số 11 chiến lược gia ấy(Capello, Schuster và Mourinho) mang về cho Real Madrid vỏn vẹn 7 danh hiệu. Một hiệu quả rõ ràng là rất thấp so với khoản tiền hơn 1 tỷ euro được “đốt” trong mỗi phiên chợ cầu thủ. Florentino Perez không phải không biết điều đó, ông đã cố gắng thay đổi phong cách một lần vào mùa giải 2005/06 khi Real Madrid không có 1 bản hợp đồng nào sau mùa hè. Trớ trêu thay, đó lại là mùa Barcelona giành cú đúp khi vô địch La Liga lẫn Champions League!
Cũng trong 10 năm ấy, chiếc ghế nóng tại Nou Camp chỉ phải đổi chủ có 4 lần. Nếu như Vilanova không buộc phải nghỉ vì lý do sức khỏe, con số có thể chỉ dừng lại ở 3. Frank Rijkaard, Guardiola và Vilanova đều đã để lại dấu ấn rõ nét với những quãng thời gian thành công của mình. Ngay cả Tata Martino, người vừa chân ướt chân ráo đến châu Âu, cũng đã giúp Barcelona bổ sung thêm một Siêu Cúp TBN vào bộ sưu tập danh hiệu.
Barcelona không phải không có những sai lầm trong khâu chuyển nhượng. Những bản hợp đồng hớ với Ibrahimovic hay Dmytro Chygrynskiy là ví dụ. Thế nhưng xét một cách tổng quát, khả năng quản lý và sử dụng tiền bạc của đội chủ sân Nou Camp vẫn cho thấy rõ sự hợp lý hơn so với đối thủ số 1 của họ. Với những bản hợp đồng phù hợp, Barcelona luôn duy trì được sức mạnh và sự ổn định, trong khi đó Real Madrid vẫn đang loay hoay trong việc xây dựng một cỗ máy bách chiến bách thắng, dù cỗ máy ấy luôn được bổ sung những linh kiện đắt như kim cương!
An Nguyên |
00:00 30/11/-0001