Lý do à? Nếu ai thương xuyên xem siêu sao người Argentina thi đấu sẽ nhận ra được những sự thay đổi từ cách chơi bóng của anh. Sự thay đổi này đối với câu lạc bộ Barcelona hay đội tuyển Argentina mà nói thì họ có lợi, còn đối với những người yêu mến bóng đá đẹp thì có quyền tiếc nuối. Xem lại những siêu phẩm của Messi từ trước đến nay, đa số đều thuộc về thời gian cách đây vài mùa bóng về trước. Khi ấy với mái tóc dài bồng bềnh, mang dáng dấp của một người nghệ sĩ thực thụ, những bước chạy của anh luôn mang đến những cảm xúc khó tả cho người chứng kiến. Anh thường xuyên có những cú đi bóng đầy lắt léo qua vài cầu thủ, sẵn sàng một mình “tả xung hữu đột” trước vòng vây của những hàng hậu vệ đối phương rồi đối diện với thủ môn. Chính siêu phẩm tái hiện lại “Bàn thắng thế kỷ” của Maradona được anh thực hiện khi mới hơn 19 tuổi (26/04/2007). Nhìn Messi lúc đó thật hào hoa, lãng tử biết bao nhiêu.
![]() |
Hai con người, hai phong cách chơi bóng hào hoa mà lôi cuốn. Ảnh: Internet. |
Còn bây giờ thì sao? Mái tóc anh đã được cua ngắn, cũng như cách chơi bóng cũng được “đơn giản hóa” đi rất nhiều. Có lẽ chính môi trường thực dụng bóng đá châu Âu đã biến anh từ một người nghệ sĩ chơi bóng bằng niềm đam mê vô tận thành một “sát thủ” đáng gờm. Với số lượng bàn thắng được tăng lên qua từng năm đã chứng minh cho điều đó. Messi ngày càng có ít những pha đi bóng dựa trên ngẫu hứng.
Những pha ghi bàn của anh thời gian gần đây chủ yếu đến từ sự rình rập, chớp thời cơ, hay nhờ vào sự kiến tạo của đồng đội. Một phần nào đó M10 giờ là hiện thân của Chicharito, một sát thủ vòng cấm và một “chuyên gia ăn hôi” cự phách. Không ai có quyền trách cứ anh, bởi môi trường bóng đá hiện đại luôn đặt nặng kết quả lên hàng đầu, còn nghệ thuật thôi thì hãy đặt sang một bên. Messi phải phục vụ cho đội bóng của mình và chỉ có những bàn thắng mới là sản phẩm có tiếng nói nhất.
Nhưng, những người hâm mộ M10, những người yêu bóng đá đẹp có quyền nuối tiếc khi Messi càng ngày càng biến thành một cỗ máy ghi bàn thượng thặng, người nghệ sĩ trong anh dường như đã không còn.
Tại sao với nhiều người hâm mộ thì Ronaldinho vẫn luôn là điều gì đó khác biệt, (dù anh đã qua thời kỳ đỉnh cao phong độ) và thứ tình yêu mà họ dành cho 'Rô vẩu' là thứ không bao giờ Messi có được? Cũng không có gì khó hiểu. Bởi giữa một thế giới bóng đá đầy toan tính thì Ronaldinho vẫn luôn là chính mình, chơi bóng bằng trái tim và đam mê của một người nghệ sĩ. Và trong lúc mà thế giới bóng đá đang càng ngày càng biến thành một chiến trường và những cầu thủ thì đa số đều bị biến thành những chiến binh, họ mới thấy cần một người nghệ sĩ như 'Rô vẩu' biết bao nhiêu!
Trong hoàn cảnh đó, Messi đã xuất hiện như “một cơn gió lạ”, mang đến niềm hi vọng và nguồn cảm hứng đặc biệt cho người hâm mộ. Nhưng cuối cùng anh cũng không thể giữ được mình, để rồi từ một người nghệ sĩ chơi bóng bằng trái tim, đam mê anh dần trở thành một “sát thủ”, một “cỗ máy” ghi bàn bằng cái đầu lạnh của mình.
Thử hỏi, những ai yêu “cái đẹp” không tiếc sao được!
(Bạn đọc: Hàn Sơn)
|
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam