![]() |
Trước tiên, phải có những lời khen thực sự cho U19 HAGL JMG khi họ đã dám đá, chấp nhận thắng thua trong cách nhập cuộc trận đấu và gần như kiểm soát hoàn toàn thế trận. Các cầu thủ trẻ của học viện HAGL JMG đã thi đấu nhỉnh hơn các đàn anh của mình khá nhiều. Điều này có được nhờ sự cơ động và kỹ năng điều tiết, giữ nhịp quá tốt của cặp tiền vệ Xuân Trường – Tuấn Anh bên phía HAGL JMG. Nó đã khiến U21 Việt Nam không có nhiều cơ hội cầm bóng và hệ quả tất yếu là phải lùi sâu về phía sân nhà.
Có nhiều nhận định cho rằng U21 Việt Nam đã đá rắn quá mức cần thiết và không phù hợp với giải đấu giao hữu. Nhưng có ai biết được nỗi lòng của họ. Những cầu thủ đang khoác lên mình chiếc áo có lá cờ tổ quốc nơi lồng ngực lại phải lầm lũi ra sân thi đấu ngay trên sân nhà mà không được ủng hộ. Thậm chí, chắc chắn có nhiều khán giả trên sân và màn hình tivi có thể còn thở phào khi một số cơ hội hiếm hoi của U21 Việt Nam bị thủ thành Văn Tiến của HAGL hóa giải. Như thế có đau không.
Tất nhiên, không ai dung túng cho những pha đá triệt hạ hay những thái độ “trêu ngươi” của Mạnh Hùng trước những đàn em nhưng những cổ động viên trên sân có cần thiết phải như thế. Họ gào thét vang trời mỗi lần U19 HAGL JMG lên bóng, và im thin thít mỗi khi U21 Việt Nam tấn công, dẫu biết trong thâm tâm nhiều người thích bóng đá đẹp và luôn dành cho U19 HAGL JMG một chỗ đứng nhất định nhưng có cần phải thiên vị lộ liễu như thế.
Khi các chân sút HAGL thực hiện thành công các quả phạt 11 mét, khán giả đều nhảy phắt cả dậy hò reo, trong khi mỗi lần các chân sút áo đỏ thực hiện thành bàn họ lại lầm lũi tiến về phía đồng đội như thể đang thi đấu nơi đất khách quê người, mà thà là thi đấu nơi đất khách quê người đi cũng không đau bằng việc đứng trên quê hương mà bị người hâm mộ quay lưng. Đặc biệt đứng ở góc độ khách quan khi đang bình luận một trận đấu trên kênh truyền hình quốc gia nhưng BLV lại thể hiện rõ cảm xúc cá nhân của mình.
Khi Công Phượng hay Minh Vương thực hiện thành công loạt luân lưu, họ hét rất to nhưng khi Văn Thuận và các đồng đội bên phía làm được điều tương tự thì chỉ nghe tiếng “rất chính xác” khá nhỏ nhẹ. Nếu khán giả thể hiện tình yêu riêng của mình còn có thể thông cảm nhưng đứng trên góc độ bình luận viên bình luận định hướng như vậy có thể làm khán giả có ác cảm thêm với U21 Việt Nam.
Bóng đá là môn thể thao đầy sức mạnh, vì thế cũng có những tình huống va chạm mạnh hoặc đá rắn tùy theo từng trận đấu hoặc phụ thuộc vào từng trường phái mà các đội bóng theo đuổi. Tất nhiên, đá rắn khác đá láo và U19 HAGL JMG phải dần làm quen với điều này khi mà các pha va chạm trong trận đấu bán kết vừa qua chỉ là hết sức bình thường nếu đem so với môi trường V-League đầy rẫy bạo lực.
Đơn cử như những pha bóng thủ thành Văn Công bên phía U21 giữ bóng trong chân mới rê vài nhịp chưa phát lên đã bị la ó, đây là điều hết sức bình thường khi trận đấu đã đi vào thời gian cuối và dường như mọi chuyện đang bị thổi phồng lên và chữ Fair Play dường như đang bị quá coi trọng hơn cả chuyên môn và kết quả.
U19 HAGL JMG đá hay, đá đẹp nhưng có dám chắc sau này cả lứa này sẽ được gọi vào ĐTQG hay không? Sau này những tinh tú của lứa này rồi cũng phải kết hợp với các nhân tố khác ở các lò trong nước để hợp thành một đội tuyển hoàn chỉnh. Và như vậy, họ sẽ thi đấu ra sao khi mà mọi chuyện đang dần trở nên phức tạp hơn sau một trận đấu vô thưởng vô phạt. Hãy công bằng với U21 Việt Nam và tất cả các đội tuyển khác của nền bóng đá này. Có như thế sự đoàn kết mới được tăng cao và nền bóng đá Việt Nam mới có được một tương lai tương sáng hơn không khí ảm đạm bây giờ.