![]() |
Trận Đức (phải) thua Italia ở vòng bán kết World Cup 2006 |
Thế nhưng, đúng vào lúc những người Đức ngây thơ bắt đầu tính tới chuyện đá 11m, “Squadra Azzurri” đã đánh gục họ. Đầu tiên là bàn mở tỷ số của Grosso. Hai phút sau, ở phút bù giờ đầu tiên của hiệp phụ thứ 2, Alessandro Del Piero đóng nhát đinh quyết định vào cỗ quan tài chôn vùi hy vọng vô địch thế giới của đội chủ nhà. Tại Warsaw vào rạng sáng mai, Italia vẫn còn có 2 nhân chứng của trận đấu lịch sử ấy: Buffon và Andrea Pirlo. Về phía Đức, những kẻ chiến bại vẫn còn sót lại gồm Bastian Schweinsteiger, Philipp Lahm và HLV Joachim Loew, lúc ấy còn làm trợ lý HLV của ĐTQG.
Tuy nhiên, nỗi ám ảnh mang tên “Squadra Azzurri” đối với người Đức không chỉ có vậy. Bởi kể từ ngày ấy, Đức đã thắng Anh và Argentina. Các cường quốc bóng đá khác như Hà Lan, Bồ Đào Nha, Uruguay và Brazil cũng đều từng gục ngã dưới chân thế hệ mới của “Mannschaft”. Tuy nhiên, Italia vẫn là ngoại lệ. Lần duy nhất hai đội so giày trong giai đoạn này là vào tháng Hai năm nay, ở một trận giao hữu cũng tại Dortmund. Đức mở tỷ số nhờ công của Klose. Thế nhưng, cần lưu ý: người giữ thành của Italia ở trận ấy không phải là Buffon. Dù vậy, Đức vẫn không thể giành được chiến thắng do bàn gỡ hòa 1-1 vào cuối trận của Giuseppe Rossi.
Tuy nhiên, người Đức vẫn có quyền hướng tới trận bán kết 2 của EURO 2012 với tinh thần lạc quan. Trước hết là do lực lượng nòng cốt hiện nay của họ là thế hệ trẻ mới nổi lên, với những tài năng như Thomas Mueller và Marco Reus không bị ám ảnh quá nhiều về thất bại tại World Cup 2006. Hơn nữa, thế hệ ấy đang làm mưa, làm gió trên sân cỏ châu Âu và thế giới trong suốt 2 năm qua. Riêng tại Ba Lan - Ukraine lần này, họ đã ghi tới 9 bàn thắng qua 4 trận, và có thời gian kiểm soát bóng lên tới 76% ở vòng tứ kết, thông số cao hơn bất kỳ đối thủ nào.
Một niềm tin khác của người Đức là HLV Loew dường như đã chuẩn bị rất kỹ cho VCK EURO 2012. Bởi Đức không chỉ có kế hoạch A, mà còn có cả kế hoạch B lẫn C. Đức có thể sẽ chơi với ý đồ kiểm soát bóng thật nhiều và kiên nhẫn chờ cơ hội để đánh gục đối phương. Hoặc họ sẽ chủ động nắm quyền kiểm soát bóng và ép đối phương lui về phòng ngự bằng thế công như tức nước vỡ bờ nhằm tìm bàn thắng. Nếu cả hai cách ấy đều không hiệu quả, họ sẽ chủ động lui về, chấp nhận giao quyền kiểm soát bóng cho đối phương để rình rập cơ hội phản công. Bằng các phương án ấy, Đức đã lần lượt hạ Bồ Đào Nha, Hà Lan, Đan Mạch và Hy Lạp.
Bên cạnh đó, lực lượng của Đức đã có chiều sâu hơn trước. Tại VCK World Cup 2010, HLV Loew bị quy kết là người phải chịu trách nhiệm về thất bại trước Tây Ban Nha do xếp Piotr Trochowski đá chính, thay vì Toni Kroos đang thể hiện phong độ đỉnh cao. Còn tại VCK EURO 2012, Đức vẫn thắng như chẻ trẻ khi ông Loew để Per Mertesacker và Klose sắm vai dự bị, nhường chỗ cho Mats Hummels và Mario Gomez; rồi bố trí Lars Bender còn thiếu kinh kiệm thi đấu quốc tế vào vị trí của Jerome Boateng ở trận gặp Đan Mạch; hoặc cất 3 cầu thủ trụ cột để tạo cơ hội đá chính cho Marco Reus, Andre Schuerrle và Klose ở trận thắng Hy Lạp.
Dù có những xáo trộn nhất định, Đức vẫn thắng tới 15 trận liên tiếp ở các giải chính thức, và đây là kỷ lục thế giới. Với phong độ đáng gờm và ổn định ấy, Đức rõ ràng có cơ sở để tin rằng lần này tại Warsaw, thầy trò ông Loew sẽ xóa bỏ được lời nguyền Italia cho “Mannschaft”.