Ngành thể thao cũng như VFF đón nhận Chiến lược phát triển bóng đá đến năm 2020 và tầm nhìn 2030 như một hiện tượng đặc biệt, và trong đó sự đồng ý cho đặt cược bóng đá thực sự là một khuynh hướng rất đúng đắn. Bóng đá VN, đặc biệt khâu đào tạo trẻ, sẽ khó phát triển cả chiều sâu lẫn bề rộng nếu thiếu kinh phí.
Trước đây Bộ Tài chính cũng đã từng xây dựng dự thảo Nghị định kinh doanh đặt cược, bao gồm cá cược bóng đá hợp pháp. Nhưng trên thực tế, sau đó chỉ có hai loại hình cá độ đua chó và đua ngựa được phép ra đời với sự quản lý của hai doanh nghiệp trong nước. Trong thời buổi xã hội phát triển việc nghiên cứu và phát triển theo mô hình này là rất phủ hợp. Theo đó việc nghiên cứu và mời nhà cái nước ngoài cùng tham gia hợp tác.
Nếu để tập đoàn nước ngoài vào cuộc sẽ có mặt lợi là họ có tiềm lực tài chính, có kinh nghiệm và nghệ thuật quản lý cá cược bóng đá nên cỗ máy vận hành chắc chắn sẽ trơn tru. Nhưng lại dễ phát sinh nguy cơ, vì đến từ nước ngoài nên mục tiêu tối thượng là lợi nhuận và nếu không được Việt Nam kiểm soát, các tệ nạn cũng như hệ lụy xã hội khác lại có dịp bùng phát.
Tuy nhiên sẽ có ban điều hành, “nhà” cầm cái sẽ gồm các chuyên gia cực kỳ chuyên nghiệp và họ sẽ kiểm soát mọi diễn biến trên sân để điều chỉnh các hình thức, tỷ lệ đặt cược. Chưa kể Interpol sẽ nhập cuộc. Mạng lưới “theo dõi” rất chặt chẽ với từng đấy tai mắt, sẽ rất khó, nếu không muốn nói là không cầu thủ nào dám bán độ hoặc bị giới xã hội đen “đục” từ ngoài.
Có thể hiểu, cá độ hợp pháp chính là cách giảm thiểu, triệt tiêu tiêu cực. Nếu để đơn vị trong nước thì cũng có nguy cơ dễ thua lỗ vì thiếu từng trải. Do đó, theo gợi ý của ngành thể thao, nên chọn giải pháp “hỗn hợp”, nghĩa là mời công ty nước ngoài cùng tham gia điều hành, hỗ trợ cho công ty do VN thành lập.
Đôi bên sẽ phải cùng nhau chịu trách nhiệm và quyết định sự tồn vong của doanh nghiệp. Cỗ máy được hoạt động công khai, minh bạch, nhưng không khai thác nguồn lợi ích bằng mọi giá, không bị thả nổi và phải có sự quản lý, giám sát chặt chẽ của nhà nước.
Vấn đề cốt yếu nhất là việc sử dụng nguồn thu theo hướng nào. Được biết, Bộ Tài chính có ý định khoản tiền lớn thu được sẽ nộp vào ngân sách nhà nước, sau đó tái đầu tư cho thể thao. Nhưng theo nhiều nhà quản lý thể thao, cách tốt nhất nên học tập các nước trên thế giới là trích một phần từ khoản thu chung này, rồi đầu tư thẳng cho Quỹ phát triển thể thao (trong Chiến lược bóng đá đến năm 2020 và tầm nhìn 2013 cũng đã đề cập đến quỹ này).
Chúng ta phải tính toán thật kỹ, thận trọng, nếu hình thức nào dễ xảy ra tiêu cực thì tạm thời không nên triển khai. Và cần biết rằng, cá cược không chỉ dành riêng cho người đến tận sân xem mà cho mọi tầng lớp xã hội, kể cả trẻ em lẫn bà nội trợ.
Một vấn đề khác cũng được chú ý là đặt cược bóng đá tại Việt Nam, nếu đi vào hoạt động, có thể sẽ chỉ cá độ bóng đá quốc tế. Cách đây ít lâu, Chủ tịch VFF Nguyễn Trọng Hỷ cũng từng nói: “Chưa nên đề xuất cá cược bóng đá VN vào thời điểm này vì sẽ ẩn chứa quá nhiều phức tạp”.
Trước đây Bộ Tài chính cũng đã từng xây dựng dự thảo Nghị định kinh doanh đặt cược, bao gồm cá cược bóng đá hợp pháp. Nhưng trên thực tế, sau đó chỉ có hai loại hình cá độ đua chó và đua ngựa được phép ra đời với sự quản lý của hai doanh nghiệp trong nước. Trong thời buổi xã hội phát triển việc nghiên cứu và phát triển theo mô hình này là rất phủ hợp. Theo đó việc nghiên cứu và mời nhà cái nước ngoài cùng tham gia hợp tác.
![]() |
Nếu để tập đoàn nước ngoài vào cuộc sẽ có mặt lợi là họ có tiềm lực tài chính, có kinh nghiệm và nghệ thuật quản lý cá cược bóng đá nên cỗ máy vận hành chắc chắn sẽ trơn tru. Nhưng lại dễ phát sinh nguy cơ, vì đến từ nước ngoài nên mục tiêu tối thượng là lợi nhuận và nếu không được Việt Nam kiểm soát, các tệ nạn cũng như hệ lụy xã hội khác lại có dịp bùng phát.
Tuy nhiên sẽ có ban điều hành, “nhà” cầm cái sẽ gồm các chuyên gia cực kỳ chuyên nghiệp và họ sẽ kiểm soát mọi diễn biến trên sân để điều chỉnh các hình thức, tỷ lệ đặt cược. Chưa kể Interpol sẽ nhập cuộc. Mạng lưới “theo dõi” rất chặt chẽ với từng đấy tai mắt, sẽ rất khó, nếu không muốn nói là không cầu thủ nào dám bán độ hoặc bị giới xã hội đen “đục” từ ngoài.
Có thể hiểu, cá độ hợp pháp chính là cách giảm thiểu, triệt tiêu tiêu cực. Nếu để đơn vị trong nước thì cũng có nguy cơ dễ thua lỗ vì thiếu từng trải. Do đó, theo gợi ý của ngành thể thao, nên chọn giải pháp “hỗn hợp”, nghĩa là mời công ty nước ngoài cùng tham gia điều hành, hỗ trợ cho công ty do VN thành lập.
Đôi bên sẽ phải cùng nhau chịu trách nhiệm và quyết định sự tồn vong của doanh nghiệp. Cỗ máy được hoạt động công khai, minh bạch, nhưng không khai thác nguồn lợi ích bằng mọi giá, không bị thả nổi và phải có sự quản lý, giám sát chặt chẽ của nhà nước.
Vấn đề cốt yếu nhất là việc sử dụng nguồn thu theo hướng nào. Được biết, Bộ Tài chính có ý định khoản tiền lớn thu được sẽ nộp vào ngân sách nhà nước, sau đó tái đầu tư cho thể thao. Nhưng theo nhiều nhà quản lý thể thao, cách tốt nhất nên học tập các nước trên thế giới là trích một phần từ khoản thu chung này, rồi đầu tư thẳng cho Quỹ phát triển thể thao (trong Chiến lược bóng đá đến năm 2020 và tầm nhìn 2013 cũng đã đề cập đến quỹ này).
Chúng ta phải tính toán thật kỹ, thận trọng, nếu hình thức nào dễ xảy ra tiêu cực thì tạm thời không nên triển khai. Và cần biết rằng, cá cược không chỉ dành riêng cho người đến tận sân xem mà cho mọi tầng lớp xã hội, kể cả trẻ em lẫn bà nội trợ.
Một vấn đề khác cũng được chú ý là đặt cược bóng đá tại Việt Nam, nếu đi vào hoạt động, có thể sẽ chỉ cá độ bóng đá quốc tế. Cách đây ít lâu, Chủ tịch VFF Nguyễn Trọng Hỷ cũng từng nói: “Chưa nên đề xuất cá cược bóng đá VN vào thời điểm này vì sẽ ẩn chứa quá nhiều phức tạp”.
Kiến Lửa |
00:00 30/11/-0001