Tại SEA Games 28, Nguyễn Thị Huyền giành 3 HCV, phá 2 kỷ lục và đoạt 2 suất dự Olympic. Đây không chỉ là thành tích trong mơ với riêng cá nhân huyền, mà còn ngoài tưởng tượng của các chuyên gia Việt Nam.
Nhờ thành tích đó, cách đây ít ngày Huyền nhận được phần thưởng là sổ tiết kiệm giá trị 400 triệu đồng từ Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam - Nguyễn Thiện Nhân. Ngoài ra, cô còn nhiều khoản tiền thưởng khác, với tổng số lên tới cả tỷ đồng.
Nhận từng ấy tiền, Nguyễn Thị Huyền đã trở thành tỷ phú đầu tiên của làng điền kinh Việt Nam một cách hoàn toàn xứng đáng. Nhưng chung vui với Huyền lại ngẫm cô và những VĐV điền kinh khác còn quá đỗi khó khăn...
Một VĐV điền kinh Việt Nam trở thành tỷ phú là thông tin gây sốc cho nhiều người trong giới... trong khi một nhân tố mới nổi ở làng Showbiz cũng dễ dàng kiếm được số tiền này!
![]() |
Một VĐV điền kinh Việt Nam trở thành tỷ phú là thông tin gây sốc cho nhiều người trong giới... trong khi một nhân tố mới nổi ở làng Showbiz cũng dễ dàng kiếm được số tiền này! Ảnh: Internet. |
Trong khi ở Showbiz Việt, một ngôi sao “mới nhú” hay một hiện tượng “chẳng đâu vào đâu” cũng có thể lập tức kiếm tiền tỷ trong vài tháng thì các VĐV bỏ ra nhiều năm trời nhưng lượng người kiếm được số tiền “tạm ổn” chỉ tính trên đầu ngón tay.
Với các VĐV cống hiến tuổi xuân cho thể thao, tiền không phải tiêu chí hàng đầu để phấn đấu nhưng là phần chẳng thể thiếu để nuôi dưỡng tham vọng.
Điểm qua làng thể thao Việt Nam vẫn có quá ít các tỷ phú thì câu hỏi đặt ra là mức đãi ngộ cho các VĐV đã thực sự hợp lý?
Cách đây chưa lâu, có ý kiến gây sốc khi cho rằng Ánh Viên nên giải nghệ ngay sau SEA Games 28 để... tham gia Showbiz kiếm tiền.
Đó là ý kiến hoang đường với nhiều người nhưng có phần thực tế ở Việt Nam. Một VĐV được cả đất nước mến phục liệu sẽ ra sao khi giải nghệ trong vài năm nữa?
Chúng ta đã có quá nhiều tấm gương là ngôi sao thể thao nhưng rồi phải đi nhổ cỏ như HLV điền kinh Nguyễn Thị Nụ hay quét rác như HLV bóng chuyền Vũ Thị Huệ...
Thể thao đỉnh cao vốn rất khắc nghiệt và khi cống hiến tuổi xuân cho nó, các VĐV gần như không còn thời gian cho việc học tập văn hóa hòng dọn đường “kiếm cơm” sau khi giải nghệ.
Vì thế rất cần một chế độ đãi ngộ hợp lý để họ có thể yên tâm đi theo con đường cống hiến cho đất nước.
Tình yêu, đam mê và nghĩa vụ với tổ quốc là một phần quan trọng, nhưng người ta chỉ có thể nghĩ đến nó khi đã no cái bụng và ấm cái thân!
|