Những giọt nước mắt không phải là điều hiếm thấy trong quần vợt. Bộ ba Federer, Nadal và Djokovic cũng từng khóc trên sân quần vợt, nhưng với Murray, anh khóc nhiều tới mức bị ví là một tay vợt yếu đuối, giả tạo.
Còn nhớ ở chung kết Australian Open năm 2010, Murray tràn trề cơ hội vô địch. Sự tự tin ấy có thừa bởi Murray trước đó đã hạ ĐKVĐ Rafael Nadal ở bán kết. Nhưng kết quả là một thất bại cay đắng. Anh bị Federer đánh bại sau ván chóng vánh. Trận thua ấy khiến Murray phải bật khóc.
Wimbledon 2012, Murray một lần nữa khóc vì thất bại. Người đánh bại anh không ai khác ngoài Federer. Dù thắng trong ván đầu tiên, nhưng Murray lại để thua cách biệt trong ba ván sau. Wimbledon 2012 là lần thứ tư liên tiếp Murray phải chịu cảnh về nhì ở một giải Grand Slam. Anh khẳng định "đó là trận đấu tốt nhất" anh từng chơi, nhưng không hiểu sao mình lại thua cuộc.
Đến năm 2016, Murray tiếp tục khóc. Nhưng lần này là giọt nước mắt của vinh quang khi đánh bại Milos Raonic để giành danh hiệu Wimbledon lần thứ 2. Murray tiếp tục khóc khi hạ Juan Martin del Potro để bảo vệ thành công tấm HCV ở Olympic Rio sau đó chỉ 1 tháng.
Sự nghiệp của Murray khá ổn định, bằng chứng là anh luôn duy trì được một vị trí trong top 4 tay vợt dẫn đầu. Thế nhưng phải đến khi "bái" Ivan Lendl làm "sư phụ", con đường công danh của tay vợt 29 tuổi mới thật sự khởi sắc. Cùng trong năm 2012 Murray đả bại "Tàu tốc hành" trong trận chung kết đơn nam Olympic 2012. Giai đoạn 2014-2015 là quãng thời gian Murray thi đấu không thành công do phải bình phục chấn thương. Dù vậy, tay vợt người Scotland không còn khóc khi gặp thất bại nữa. Anh chuyên tâm vào tập luyện hơn, chấp nhận những thất bại và sa sút của bản thân để hướng tới mục tiêu lâu dài hơn.
2016 là năm thành công nhất trong sự nghiệp của Andy Murray. Ở tuổi 29, anh vô địch 1 giải Grand Slam, lọt vào chung kết 2 giải khác và bảo vệ thành công tấm HCV Olympic. Và khi Djokovic tuyên bố vị trí số 1 "không còn là ưu tiên hàng đầu nữa", Murray nhanh chóng chớp lấy cơ hội.
Bây giờ, Murray lần đầu tiên bước lên vị trí số 1 thế giới trong sự nghiệp. Một thành quả xứng đáng với tay vợt từng bị đánh giá là "không gặp thời" khi phải xếp sau cái bóng của Federer, Nadal và Djokovic trong thời gian quá lâu.
Thành công của Murray là minh chứng rõ nhất cho những nỗ lực không biết mệt mỏi kéo dài suốt hơn 10 năm thi đấu chuyên nghiệp. Để có được những giọt nước mắt hạnh phúc trong vinh quang về chiến thắng, Murray đã phải trải qua vô số lần khóc trong thất bại, khi chiến thắng tưởng như đến rất gần rồi nhưng vẫn vụt khỏi tầm tay. Nhưng sau tất cả, mọi thứ đều công bằng với những ai biết kiên trì, nhẫn nại phấn đấu.
Video Murray đánh bại Isner ở chung kết Paris Masters: