Năm nay, bóng đá Việt Nam có vẻ khá nhiều lần lặp lại một kịch bản quen thuộc. SEA Games 2017, đội U22 khởi đầu bằng các chiến thắng đẹp mắt và ấn tượng trước các đối thủ yếu, nhưng rồi lại không giải quyết được đối thủ cạnh tranh trực tiếp, sau đó thất bại nặng nề trước kình địch Thái Lan, kết quả là phải xách vali về nước sớm.
Đến tháng 9, U16 Việt Nam đá vòng loại giải châu Á, sau các chiến thắng với cách biệt cao trước Mông Cổ, hay Campuchia, các cầu thủ không có được kết quả tốt trước đối thủ chính Australia, và phải rất may mắn chúng ta mới có thể trở thành một trong các đội xếp nhì cao điểm nhất, để giành quyền vào VCK. Và mới đây nhất, là đội tuyển Futsal nam, sau khi ghi hàng chục bàn thắng vào lưới các đội bóng nhỏ, các cầu thủ thi đấu sa sút trong trận bán kết và thậm chí cuối cùng còn không giành được vị trí thứ ba.
Nhìn lại những kết quả đó, không ít người mừng thầm khi mới đây, đội tuyển U19 Việt Nam chỉ thắng U19 Macau 2-0 tại vòng loại U19 Châu Á. Vui mừng là vì U19 của chúng ta được xếp vào một bảng đấu quá nhẹ, với Macau, Đài Loan (TQ), hay Lào. Đó đều chưa thể là những nền bóng đá ngang bằng hay vượt trội với Việt Nam. Thế nên, tấm vé vào vòng chung kết U19 Châu Á vào năm sau, dù hết sức khiêm tốn cũng phải thừa nhận rằng, đang nằm trong khả năng của Việt Nam. Nhưng nếu trước các đối thủ yếu như vậy, các cầu thủ ghi được nhiều bàn thắng, giành thắng lợi thuyết phục, thì rất có thể họ sẽ đi vào vết xe đổ của các đội tuyển Việt Nam vừa đề cập ở trên.
Bóng đá Việt Nam trước giờ lúc nào cũng có vấn đề về tâm lý, gần như bất kỳ một đội bóng nào sau một trận thắng thì HLV hoặc các quan chức cũng ra mặt phát biểu rằng: “Mong khán giả giữ đôi chân cầu thủ trên mặt đất”. Sự tung hô, đôi lúc thái quá của truyền thông và người hâm mộ dường như tác động rất lớn đến các cầu thủ, khiến họ tưởng rằng mình rất giỏi, trong khi họ không thực sự giỏi đến thế mà chỉ là vì đối thủ yếu mà thôi. Việc không “giữ đôi chân trên mặt đất” đó, gián tiếp đưa tới sự chuẩn bị thiếu chu đáo, sự chủ quan, và đôi lúc là tâm lý thi đấu nặng nề, thích thể hiện, khiến cho các kết quả sau đó không còn được như kỳ vọng.
Chiến thắng 2-0 trước U19 Macau là vừa đủ, không quá tuyệt vời nhưng nó chỉ ra cho U19 Việt Nam thấy điểm yếu của mình, khi một đội bóng kiểm soát cả trận đấu nhưng khó khăn trong khâu ghi bàn thì không thể coi là tốt được. Để rồi những trận sau, và cả ở vòng chung kết năm tới nữa, các cầu thủ U19 Việt Nam sẽ có được những bài học để tự hoàn thiện bản thân của mình.
Đối với các cầu thủ trẻ, chiến thắng để khích lệ tinh thần là điều rất nên có, nhưng thắng lợi không quá cách biệt để cầu thủ biết mình đang đứng ở đâu lại càng quan trọng hơn.
(Bạn đọc: Phan Huỳnh Tuấn)
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam