Những tiếng la ó không thuyên giảm đi, những cuộc giải vây của lực lượng an ninh hầu như bất lực. Cuối cùng, Abbiati và Kaka đã xuất hiện để trò chuyện cùng Milanista. Chừng 5 phút sau, đám đông náo loạn đã bắt đầu bình tĩnh hơn, và sau đó họ giải tán trong tiếng vỗ tay dành cho 2 cầu thủ.
Không phải Galliani, không phải đội trưởng Montolivo, không phải là ai đó có quyền lực đứng ra giải quyết, người xuất hiện giữa Milanista, người trò chuyện để làm yên lòng những Milanista đang bừng bừng lửa giận, người đó – lại là Kaka!
Suốt thời gian qua, Montolivo là đội trưởng nhưng mỗi lần Kaka xuất hiện, vị thế đó của Monty lại lu mờ đi. Một phần vì Monty chưa gắn bó lâu dài với Milan, một phần vì những chấn thương vặt đang khiến anh gặp chút khó khăn trong việc tìm lại phong độ, nhưng lí do quan trọng hơn, người ta tin rằng, chiếc băng đội trưởng với anh đang là một gánh nặng. Các fans vốn đã yêu Kaka, trong lúc khó khăn này,những nỗ lực của số 22 càng làm Milanista thêm tin yêu anh nhiều hơn nữa. Kaka là tấm gương cho thế hệ trẻ, là một trong hai cầu thủ mang trong mình ánh hào quang rực rỡ của quá khứ Milan. Thậm chí, đồng đôi tại San Siro, Robinho đã thẳng thắn nói với báo chí rằng: “Kaka thực sự là một đội trưởng”. Rõ ràng, so với Monty, Kaka mới là người thắp lửa trên sân và trong phòng thay đồ!
![]() |
Kaka. Ảnh: Internet |
Mới đây, lại thêm một lần, người ta biết rằng Kaka chính là yếu tố không thể thiếu ở Milan. Không nói đến chuyện anh vừa ghi bàn thắng thứ 97 cho Milan với sự thăng hoa lên rất cao, chỉ cần nhìn vào những nỗ lực của anh, nhìn vào thái độ của Milanista dành cho anh, ai cũng hiểu “mắt xích” kaka quan trọng đến mực nào.
Trong hàng ngàn tiếng hờn giận bên ngoài San Siro, Milanista chỉ dành những lời trìu mến duy nhất cho đội trưởng của ngày hôm ấy. Khi Kaka bước ra nói chuyện với các tifosi Milan, họ đã nói rằng: “Trong đám người đang chết dần kia, chỉ anh là người duy nhất còn sống”. Balotelli đã đòi ra gặp các CĐV đang làm loạn bên ngoài nhưng các nhân viên an ninh đã cản anh lại, tất cả hiểu rằng, lúc này chỉ có Kaka mới có thể xoa dịu nỗi thất vọng quá lớn hóa thành những hờn giận điên cuồng của Milanista!
Cách đây 4 năm, khi Kaka chuẩn bị rời Milan, Tiziano Crudelli đã rơi nước mắt khi bình luận trận đấu cuối cùng của anh: “Kaka đã ở đây với chúng ta 6 năm…”. Ông chỉ nói được từng đó và nghẹn lại, không thể nói thêm được điều gì nữa. .. Nhưng đêm qua, bình luận viên mang tình yêu Milan từ trong cốt tủy ấy đã lại được gọi tên Kaka. Khi Kaka ghi bàn vào lưới Genoa ở phút thứ 3, Crudelli đã hét lên sung sướng, ông cứ liên tục gọi tên anh, “Ricardo”, “Ricardo”, “Kaka”, “Kaka”, rồi “Ricky”, rồi “Capitano”… Sau đó, không giữ được niềm hạnh phúc, ông đã nhảy ra khỏi chỗ và chạy lại ôm lấy một BLV khác để chia sẻ nỗi vui sướng đang trào dâng. Crudelli làm người ta nhớ lại cảm xúc của những ngày đầu tiên, mùa xuân đầu tiên , cánh én Kaka bay về trên bầu trời San Siro ngày trước. Trận derby đầu tiên, bàn thắng đầu tiên cho Milan, Crudelli và Rossoneri đã điên cuồng vì chiến thắng, say đắm vì hương vị Brazil sống động và thân thương đến từ chàng trai 21 tuổi có tên Kaka. Lần đầu tiên, Crudelli được hô vang tên anh, lần đầu tiên đôi tay Kaka đặt lên logo Milan ở ngực trái, nơi con tim anh đang đập mãnh liệt… giây phút ấy, chúng ta chào đón Kaka.
Và Crudelli cũng như tất cả chúng ta, đã đợi người đội trưởng ấy từ rất lâu, đã chờ đợi tượng đài ấy suốt 12 năm từ ngày đầu tiên chàng trai ấy đặt chân đến San Siro rồi!
Không thể biết Kaka có thể cứu được Milan trong bao lâu, cũng không chắc một mình anh có thể thắp lại lửa cho San Siro hay không nữa, nhưng chí ít, anh cũng đang nỗ lực, và Milan lúc này, đang thở bằng hơi thở Kaka, đang chạy trên đôi chân Kaka và sống nhờ những điều tốt đẹp mà anh đã và đang tạo dựng trong mắt người hâm mộ.
Nhìn anh thi đấu, người ta sẽ cảm thấy có thêm niềm tin. Ngày đầu anh trở lại, không ít người phản đối, nhưng giờ mọi trái tim đã bị Kaka chinh phục. Khi anh nói anh không nhận lương trong thời gian chấn thương, người ta biết, lí do Milan đưa anh về không đơn giản là một quyết định lí trí, nó là câu chuyện của tình yêu, của niềm tin, của hi vọng và kỳ vọng. Khi anh chấp nhận chơi ở vị trí không phải sở trường, người ta hiểu vì sao mình nên trân trọng anh hơn. Khi anh chia sẻ nỗi đau với những người đang gặp khó khăn (sau khi kêu gọi mọi người giúp đỡ Phillipines, mới đây nhất anh đã cùng Milan ủng hộ rất nhiều cho nạn nhân trận thiên tai vùng Sardini của Ý), người ta hiểu rằng, tình yêu Milan đôi lúc cũng được nhen nhóm vào lòng Milanista bởi những điều rất nhỏ từ một trái tim nhân hậu chứ không phải một cái đầu lạnh hay một đôi chân vàng. Và rồi khi tất cả các cầu thủ khác thi đấu làng nhàng , Kaka lại là người đem về bàn thắng.Càng lúc, anh càng chứng tỏ cho người xem thấy, niềm tin này, tình yêu này đã không đặt nhầm chỗ với Kaka!
Bàn thắng đầu tiên sau 4 năm xa Milan mới chỉ là khúc dạo đầu, bàn thắng vào lưới Genoa cũng chỉ là một tiếng báo hiệu, rồi đây, cũng giống như vầng hào quang Gullit đã từng làm tan chảy những tháng ngày vô vọng của Milan bằng chiến thắng 4-1 trước Napoli của Maradona trong một đêm lạnh giá tháng giêng, rồi ngọn lửa Kaka cũng cháy lên như thế, cháy rực rỡ và làm ấm lại San Siro.
Đôi lúc sẽ lo lắng khi thấy sự đuối sức của Kaka, nhưng mỗi lần nụ cười rạng rỡ hi vọng của anh hiện lên, tôi biết mình không thể tiết kiệm niềm tin cho những điều phi thường kì diệu - nhất là khi điều kì diệu ấy chính là Kaka,thì tôi càng tin, trong bóng tối Milan, anh chính là ánh sáng!
(Bạn đọc: Chianti)
|
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam