Trải nghiệm tại sân chung kết World Cup ở New York: Thảm họa thực sự

00:44 Thứ sáu 27/06/2025

Từ cái nóng như thiêu đốt, sự hỗn loạn trong khâu tổ chức, cho đến những chi phí cắt cổ và an ninh quá mức, tất cả đều là một điềm báo đáng lo ngại cho ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh.

Các cầu thủ trong thời gian cool-break giữa trận đấu
Các cầu thủ trong thời gian cool-break giữa trận đấu.

Tôi (cây viết Jason Burt của tờ telegraph) đã đến thăm nơi sẽ tổ chức trận chung kết World Cup 2026 năm sau - Sân vận động MetLife ở New York. Trải nghiệm tại đây, trong một trận đấu thuộc Club World Cup, có thể được tóm gọn trong hai từ: thảm họa. 

10 giờ 45 phút sáng, nhưng cái nóng tại MetLife đã ở mức báo động. Nhiệt độ trong bóng râm là 32°C. Giữa khung cảnh đó, tôi bắt gặp một hình ảnh đầy mỉa mai: hai sĩ quan cảnh sát ngồi ung dung trong một vọng lâu, tận hưởng luồng khí mát rượi từ một dàn điều hòa công nghiệp khổng lồ. Chiếc máy này đang vô tư thổi khí lạnh ra ngoài trời, nơi cái nóng hầm hập bốc lên từ nhựa đường và bê tông. Một hình ảnh thoải mái cho các sĩ quan, nhưng là một thảm họa về mặt môi trường.

Và đây mới chỉ là khởi đầu.

Trận đấu giữa Palmeiras (Brazil) và Al-Ahly (Ai Cập) bắt đầu lúc giữa trưa. Cái nóng khủng khiếp đến mức trận đấu liên tục bị xé vụn bởi những quãng nghỉ để các cầu thủ uống nước, quấn khăn lạnh và chườm đá. Mồ hôi chảy ròng ròng trên gương mặt của cả trọng tài Anthony Taylor.

Thảm họa lên đến đỉnh điểm vào lúc 1 giờ 25 phút chiều. Khi trận đấu mới diễn ra được khoảng một giờ, một thông báo khẩn vang lên trên màn hình lớn: "Vì sự an toàn của quý vị, chúng tôi yêu cầu mọi người rời khỏi khu vực ghế ngồi và trú ẩn bên trong sân vận động do thời tiết khắc nghiệt." Có cảnh báo bão sét và thậm chí là nguy cơ nhỏ có lốc xoáy.

Trận đấu bị buộc tạm dừng do vấn đề thời tiết
Trận đấu bị buộc tạm dừng do vấn đề thời tiết.

Trận đấu bị tạm dừng suốt 50 phút. Khi được tiếp tục, sự hỗn loạn vẫn chưa dừng lại: trọng tài loay hoay vì thiết bị liên lạc bị hỏng, và ban tổ chức phải chờ các đài truyền hình sẵn sàng. Rất nhiều cổ động viên của Al-Ahly, vốn chiếm số đông, đã quyết định bỏ về và không quay trở lại. Trận đấu kết thúc trong sự tẻ nhạt vào lúc 2 giờ 52 phút chiều, và câu hỏi lớn nhất vẫn còn đó: Đây có phải là thứ bóng đá mà FIFA muốn trình diễn?

N
Cổ động viên của Al-Ahly bỏ về giữa trận đấu.

Cơn ác mộng của người hâm mộ

Nếu trải nghiệm trận đấu đã tệ, thì hành trình của một người hâm mộ còn tệ hơn.

Di chuyển & chi phí: MetLife nằm ở một nơi heo hút, bị bao quanh bởi đường cao tốc và các bãi đỗ xe khổng lồ. Ban tổ chức cảnh báo người hâm mộ rằng việc đi bộ từ khách sạn đến sân là "bất hợp pháp và nguy hiểm". Nếu có ô tô, bạn sẽ phải trả 50 đô la cho một chỗ đậu xe và chờ đợi tới hai tiếng đồng hồ chỉ để thoát ra khỏi bãi xe sau trận đấu, lâu hơn cả thời gian thi đấu. Phương tiện công cộng cũng không khá hơn, với hành trình chậm chạp và phải đổi tàu.

Cơ hội cho các tài xế "chặt chém" là đây. Một tài xế Uber đã cố đòi tôi 150 đô la cho chuyến đi 8 dặm về trung tâm New York. Khi tôi phản ứng, anh ta ngay lập tức giảm giá xuống 100 đô la, một mức giá vẫn không thể chấp nhận được.

Giá cả bên trong sân: Bên trong "chảo lửa" không mái che này, một chai nước nhỏ có giá 5 đô la. Một lon bia Bud Light giá 14 đô la. Xúc xích? 8,50 đô la. Bánh pretzel? 9 đô la. Tất cả đều chưa bao gồm thuế. FIFA sẽ tự đặt giá cho World Cup, và đừng mong chúng sẽ rẻ hơn.

An ninh thái quá: Khi tôi đang đi lại với một chai nước, tôi đã bị không dưới tám sĩ quan cảnh sát chặn lại và bao vây. Họ yêu cầu kiểm tra túi của tôi, thậm chí còn dùng cả chó nghiệp vụ. Trong khi đó, thay vì cung cấp thông tin cho khán giả về sự chậm trễ của trận đấu, các quan chức của FIFA lại bận rộn đi ngăn cản các nhà báo phát trực tiếp, với lý do "bảo vệ nội dung của FIFA".

Một sân vận động vô hồn và đầy vấn đề

Bản thân MetLife đã là một vấn đề. Được xây dựng 18 năm trước, sân vận động này từ lâu đã bị chỉ trích vì vẻ ngoài xám xịt, tẻ nhạt và thiếu bản sắc. Trận đấu tôi tham dự chỉ có 35.179 khán giả trong một sân vận động sức chứa 82.500 người. Dù giá vé đã giảm còn 38 đô la, nhiều khu vực rộng lớn trên khán đài vẫn bị đóng cửa.

Toàn cảnh SVĐ Metlife
Toàn cảnh SVĐ MetLife.

Mặt sân cũng là một nỗi hổ thẹn. Cỏ nhân tạo của MetLife nổi tiếng bị các cầu thủ NFL ghét bỏ, là nguyên nhân của nhiều chấn thương nghiêm trọng. Để chuẩn bị cho giải đấu, FIFA đã lắp đặt cỏ thật, nhưng chất lượng vẫn rất tệ. Các nhân viên đã phải dùng vòi cứu hỏa để tưới đẫm sân trước và giữa trận đấu, nhưng mặt cỏ vẫn khô lại chỉ trong chốc lát.

Điềm báo cho World Cup 2026

Giải Club World Cup này được xem là một "buổi chạy thử" cho World Cup 2026. Một buổi chạy thử khô khốc theo đúng nghĩa đen, nếu xét đến nhiệt độ. FIFA chọn những sân vận động bóng bầu dục khổng lồ như MetLife vì chúng dễ dàng cho việc xây dựng thương hiệu và có sức chứa lớn.

Nhưng buổi chạy thử này đã phơi bày quá nhiều vấn đề. Trận đấu tôi xem chỉ là một trong ba trận diễn ra tại đây, hai trận trước đó thậm chí còn kết thúc với tỷ số 0-0. Bầu không khí chỉ được thắp lên bởi một nhóm CĐV Palmeiras, những người đã cố gắng mang lén cờ và biểu ngữ vào sân.

c
Các cầu thủ Palmeiras ăn mừng bàn thắng.

Năm sau, khi World Cup diễn ra, nhu cầu vé sẽ cao hơn và sân sẽ chật kín. Điều đó càng làm dấy lên những câu hỏi nghiêm trọng hơn: Liệu các lối đi chật hẹp có đủ an toàn cho đám đông khổng lồ? Liệu bộ nhận diện thương hiệu của FIFA có thể che giấu được một sân vận động bị ví như "một dàn điều hòa không khí" về cả hình thức lẫn cảm giác?

Và dĩ nhiên, đó chính là nơi câu chuyện bắt đầu.

Theo "Telegraph"

Piero | 00:44 27/06/2025
TỪ KHOÁ
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục