May mắn không từ trên trời rơi xuống
Bình luận viên đã có một nhận xét hay trong tình huống đốt lưới đen đủi của David Luiz, rằng chắc chắn nhiều người sẽ lại nói M.U may, M.U “rùa”, nhưng nếu không có pha phản công chớp nhoáng, không có sự phối hợp chính xác và cú dứt điểm sắc bén của Van Persie thì lấy đâu ra bàn thắng ấy? M.U xứng đáng có được vì họ tự tạo ra may mắn, chưa kể ngay trước đấy Chelsea đã “may” khi cú sút của Persie chỉ trúng vào cột dọc.
“May mắn” tiếp tục đồng hành với “Quỷ đỏ” khi The Blues mất liền hai cầu thủ vào lúc hưng phấn nhất, lúc mà các cổ động viên M.U thậm chí đã lo ngại về một kết cục buồn. Bình luận viên kênh tiếng Anh đã nói “goodbye” với Ivanovic ngay khi trọng tài cắt còi, đó là một pha bóng đáng bị đuổi theo đúng luật, chính hậu vệ của Chelsea cũng không có một phản ứng nào, nó chứng minh quyết định là hoàn toàn chính xác. Trong lợi thế bất ngờ này, các cầu thủ M.U đã tạo ra quả chọc khe chết người, và thành quả họ đạt được dù không thể là bàn thắng, nhưng chiếc thẻ đỏ cũng là công bằng, hợp lý. Khi các khán giả áo đỏ chưa kịp hết mừng, Torres lại tặng thêm một món quà nữa. Anh đã quyết tâm ngã xuống ngay khi thấy Evans giơ chân, nhưng pha diễn kịch sau đó là không hề thuyết phục, còn chuyện có nương tay vì đã nhận thẻ vàng hay không hoàn toàn tùy ở trọng tài. Xui xẻo hơn nữa, Sturridge đã khởi động bên đường pitch, và đáng ra Torres có thể rời sân bằng cách có lợi hơn cho đội bóng.
Có lẽ pha bóng gây tranh cãi nhất là tình huống Chicharito ghi bàn. Thật ra, tất cả sự phóng đại về những ưu ái dành cho M.U được dồn hết vào đó bởi đây là pha bóng định đoạt trận đấu. Không bàn cãi liệu các trọng tài có công tâm hay không, song bình tĩnh mà nói, chẳng có bất cứ ai cả trên sân lẫn bên màn hình nhận ra lỗi việt vị hay phàn nàn câu nào cho đến khi có pha làm chậm. Khi mà Petr Cech đã hoàn toàn che khuất một Chicharito đang chạy ngược lên quá nhanh thì trọng tài chính chỉ có thể nhìn trọng tài biên, còn trọng tài biên đã không thể làm tốt hơn ở tình huống “siêu nhạy cảm” như thế. Đổi lại quả penalty mười mươi mà ai cũng nhìn ra ngay khi Luiz cản đường tạt vào trong của Valencia bằng bàn tay cách xa người - trong luật không có vô tình hay cố ý, thì sự ưu ái có chăng cũng chẳng phải một chiều. Nếu có quả phạt đền ấy, nếu có pha thoát xuống ghi bàn của Young, không hiểu trận đấu đã thế nào, nhưng tất cả đã qua, và chẳng có sự thật nào đằng sau chữ “nếu”.
Hơn cả sự may mắn
Trọng tài đã phá mất “bữa tiệc ngon” ở Stamford Bridge, nhưng nếu Ivanovic đừng phạm lỗi, Torres đừng ăn vạ, thì sẽ chẳng ai phá được bữa tiệc ấy. Những đồn đoán về việc M.U được “chống lưng” sẽ còn dày lên theo cuốn sách lịch sử đội bóng và chiều cao của những chiếc cúp xếp chồng lên nhau, như một cách để những người không yêu thích M.U làm mình hài lòng với một lý giải cho thành công liên tiếp của triều đại Sir Alex. Người M.U sẽ quên những lùm xùm về bàn thắng của Chicharito nhanh như cách người Chelsea quên pha việt vị cả mét của Drogba trong mùa bóng mà FA được coi là muốn “ngăn M.U vô địch”, như cách tất cả quên lãng những Mike Dean, Atkinson, những người đã lấy đi của M.U nhiều gấp nhiều lần 3 điểm mà Chelsea vừa để mất.
M.U đã may mắn lắm, bởi một Chelsea đủ người và vào guồng trên sân nhà thật đáng sợ, nhưng chẳng may mắn nào cản phá hộ De Gea những cú dứt điểm hiểm hóc, tạt hộ Valencia những đường bóng đẹp, sút hộ Persie hay Chicharito thành những bàn thắng, họ phải tự làm tất cả. Tất nhiên, M.U chẳng vô đối chút nào, đó chỉ là câu nói vui mà chẳng fan đội nào không muốn nói, M.U còn rất nhiều hạn chế, nhưng họ vẫn luôn cạnh tranh ngôi vô địch qua hai chục mùa giải, đó cũng là một may mắn nếu người ta muốn gọi thế.
Cánh phải chứng kiến sự trưởng thành và bay cao của Rafael, sự hiệu quả dần trở lại với Valencia, nhưng bên cánh đối diện, Evra không còn ổn định trong khi Ashley Young đang dần trở thành một hợp đồng không thành công. Tin vui là De Gea vẫn “ra dáng” trong những trận đấu lớn, còn các trung vệ tuy phập phù nhưng vẫn “khá cứng” lúc gian nguy. Một Rooney toàn năng cũng đang âm thầm đóng góp vào tất cả-điều khiến anh đang là một trong những cầu thủ được định giá cao nhất thế giới. Đó là một “đội bóng lớn bình thường” đang từng bước đi lên, để luôn đi lên họ đã cần những vận may, nhưng để luôn là một đội bóng lớn, họ đã phải có cho mình một đẳng cấp. Thế đấy, đó là cách mà M.U may mắn.
Bình luận viên đã có một nhận xét hay trong tình huống đốt lưới đen đủi của David Luiz, rằng chắc chắn nhiều người sẽ lại nói M.U may, M.U “rùa”, nhưng nếu không có pha phản công chớp nhoáng, không có sự phối hợp chính xác và cú dứt điểm sắc bén của Van Persie thì lấy đâu ra bàn thắng ấy? M.U xứng đáng có được vì họ tự tạo ra may mắn, chưa kể ngay trước đấy Chelsea đã “may” khi cú sút của Persie chỉ trúng vào cột dọc.
![]() |
May mắn chỉ dành cho người xứng đáng. Ảnh: AP. |
“May mắn” tiếp tục đồng hành với “Quỷ đỏ” khi The Blues mất liền hai cầu thủ vào lúc hưng phấn nhất, lúc mà các cổ động viên M.U thậm chí đã lo ngại về một kết cục buồn. Bình luận viên kênh tiếng Anh đã nói “goodbye” với Ivanovic ngay khi trọng tài cắt còi, đó là một pha bóng đáng bị đuổi theo đúng luật, chính hậu vệ của Chelsea cũng không có một phản ứng nào, nó chứng minh quyết định là hoàn toàn chính xác. Trong lợi thế bất ngờ này, các cầu thủ M.U đã tạo ra quả chọc khe chết người, và thành quả họ đạt được dù không thể là bàn thắng, nhưng chiếc thẻ đỏ cũng là công bằng, hợp lý. Khi các khán giả áo đỏ chưa kịp hết mừng, Torres lại tặng thêm một món quà nữa. Anh đã quyết tâm ngã xuống ngay khi thấy Evans giơ chân, nhưng pha diễn kịch sau đó là không hề thuyết phục, còn chuyện có nương tay vì đã nhận thẻ vàng hay không hoàn toàn tùy ở trọng tài. Xui xẻo hơn nữa, Sturridge đã khởi động bên đường pitch, và đáng ra Torres có thể rời sân bằng cách có lợi hơn cho đội bóng.
Có lẽ pha bóng gây tranh cãi nhất là tình huống Chicharito ghi bàn. Thật ra, tất cả sự phóng đại về những ưu ái dành cho M.U được dồn hết vào đó bởi đây là pha bóng định đoạt trận đấu. Không bàn cãi liệu các trọng tài có công tâm hay không, song bình tĩnh mà nói, chẳng có bất cứ ai cả trên sân lẫn bên màn hình nhận ra lỗi việt vị hay phàn nàn câu nào cho đến khi có pha làm chậm. Khi mà Petr Cech đã hoàn toàn che khuất một Chicharito đang chạy ngược lên quá nhanh thì trọng tài chính chỉ có thể nhìn trọng tài biên, còn trọng tài biên đã không thể làm tốt hơn ở tình huống “siêu nhạy cảm” như thế. Đổi lại quả penalty mười mươi mà ai cũng nhìn ra ngay khi Luiz cản đường tạt vào trong của Valencia bằng bàn tay cách xa người - trong luật không có vô tình hay cố ý, thì sự ưu ái có chăng cũng chẳng phải một chiều. Nếu có quả phạt đền ấy, nếu có pha thoát xuống ghi bàn của Young, không hiểu trận đấu đã thế nào, nhưng tất cả đã qua, và chẳng có sự thật nào đằng sau chữ “nếu”.
Hơn cả sự may mắn
Trọng tài đã phá mất “bữa tiệc ngon” ở Stamford Bridge, nhưng nếu Ivanovic đừng phạm lỗi, Torres đừng ăn vạ, thì sẽ chẳng ai phá được bữa tiệc ấy. Những đồn đoán về việc M.U được “chống lưng” sẽ còn dày lên theo cuốn sách lịch sử đội bóng và chiều cao của những chiếc cúp xếp chồng lên nhau, như một cách để những người không yêu thích M.U làm mình hài lòng với một lý giải cho thành công liên tiếp của triều đại Sir Alex. Người M.U sẽ quên những lùm xùm về bàn thắng của Chicharito nhanh như cách người Chelsea quên pha việt vị cả mét của Drogba trong mùa bóng mà FA được coi là muốn “ngăn M.U vô địch”, như cách tất cả quên lãng những Mike Dean, Atkinson, những người đã lấy đi của M.U nhiều gấp nhiều lần 3 điểm mà Chelsea vừa để mất.
M.U đã may mắn lắm, bởi một Chelsea đủ người và vào guồng trên sân nhà thật đáng sợ, nhưng chẳng may mắn nào cản phá hộ De Gea những cú dứt điểm hiểm hóc, tạt hộ Valencia những đường bóng đẹp, sút hộ Persie hay Chicharito thành những bàn thắng, họ phải tự làm tất cả. Tất nhiên, M.U chẳng vô đối chút nào, đó chỉ là câu nói vui mà chẳng fan đội nào không muốn nói, M.U còn rất nhiều hạn chế, nhưng họ vẫn luôn cạnh tranh ngôi vô địch qua hai chục mùa giải, đó cũng là một may mắn nếu người ta muốn gọi thế.
Cánh phải chứng kiến sự trưởng thành và bay cao của Rafael, sự hiệu quả dần trở lại với Valencia, nhưng bên cánh đối diện, Evra không còn ổn định trong khi Ashley Young đang dần trở thành một hợp đồng không thành công. Tin vui là De Gea vẫn “ra dáng” trong những trận đấu lớn, còn các trung vệ tuy phập phù nhưng vẫn “khá cứng” lúc gian nguy. Một Rooney toàn năng cũng đang âm thầm đóng góp vào tất cả-điều khiến anh đang là một trong những cầu thủ được định giá cao nhất thế giới. Đó là một “đội bóng lớn bình thường” đang từng bước đi lên, để luôn đi lên họ đã cần những vận may, nhưng để luôn là một đội bóng lớn, họ đã phải có cho mình một đẳng cấp. Thế đấy, đó là cách mà M.U may mắn.
Mạnh Quang |
00:00 30/11/-0001