Nổi tiếng khi còn cầm quân tại Sông Lam Nghệ An với phong cách trẻ trung nhiệt huyết, HLV Hữu Thắng đã mang hình ảnh đó khi dẫn dắt đội tuyển Việt Nam. Với tuyên bố từ đầu là xây dựng Việt Nam theo phong cách của Barcelona – đội bóng mà ông yêu thích – bằng lối chơi tiki-taka cùng phong cách lịch lãm mỗi khi xuất hiện, nhiều người ví Hữu Thắng như là Pep Guardiola của Việt Nam.
Trong khi ấy biệt danh “Mourinho Việt Nam” đã gắn liền với cựu GĐKT của Bình Dương nhiều năm về trước bởi kiểu phát ngôn không giống ai như vị HLV người Bồ Đào Nha nổi tiếng tại trời Âu đang cầm quân ở Old Trafford. Đáng nói ở chỗ, ông Lê Thụy Hải luôn nói ngược lại những gì mà người hâm mộ Việt Nam bàn tán.
Nếu người ta tung hê U19 của lứa Công Phượng thì ông lại chê ngôi sao này và đồng đội anh rất nhiều. Và ngay lúc này, khi cả nước khóc cho thất bại của tuyển Việt Nam trước Indonesia thì ông “Hải lơ” lại nói ngược lại rằng đừng nên khen tinh thần của các học trò Hữu Thắng vì bóng đá nếu chỉ có tinh thần thôi là chưa đủ.
Nếu bình tâm suy nghĩ kỹ thì những phản biểu trái khuấy của ông Lê Thụy Hải trong mấy năm qua dù khó nghe nhưng …hầu hết đúng. Ví dụ như lần này, nếu Nguyên Mạnh đừng quá nhiệt sẽ không nhận thẻ đỏ không đáng, đẩy đồng đội anh vào thế khó. Nếu Công Vinh không quá tình cảm, chưa đá đã khóc khi chào cờ thì những pha dứt điểm của anh có lẽ đã chính xác hơn nhiều.Và nếu HLV Hữu Thắng biết kìm lại sự nhiệt huyết thái quá của học trò thì sau khi có bàn thắng thứ hai, chúng ta phải giảm nhiệt độ trận đấu (vì Việt Nam chỉ có 10 người) thì bàn thua thứ 2 chưa chắc đã đến.
Sau trận thua này, vị trí của HLV Hữu Thắng lại được đem ra bàn tán. Thậm chí ngay cả vị HLV này cũng nói đến tình huống từ chức. Nhưng suy cho cùng Hữu Thắng chính là mẫu HLV chúng ta đang cần. Ông tài năng, nhiệt huyết và trẻ trung. Những phẩm chất đó đã tạo nên một đội tuyển Việt Nam mới mẻ và đáng xem. Lâu lắm rồi mới có chuyện chúng ta ghi 2 bàn trong tư thế chỉ còn 10 người và áp lực từ trận thua ở lượt đi. Thứ tinh thần ấy rất đáng quý mà bao đời HLV trước không mang lại được cho đội tuyển Việt Nam.
Tuy nhiên trong những thời khắc quan trọng, chúng ta cần một người nói cho thức tỉnh. Nếu Hữu Thắng là một “soái ca” lịch lãm như quý ông thì Lê Thụy Hải là một thầy giáo nghiêm khắc không dễ gì khen ngợi học trò. Trong nhiều tình huống, không phải cứ khen và cổ vũ tinh thần là được mà đôi lúc, đánh vào tâm lý kiểu khích bác cũng là cách làm hay. Và sau hai màn đọ sức giữa Việt Nam và Indonesia mới thấy HLV Hữu Thắng còn nhiều điều chưa hoàn thiện. Đấy là sự lạnh lùng, quyết đoán và chất quái ở những thời khắc quan trọng. Những điều ấy thì một HLV lão làng như ông Lê Thụy Hải có thừa.
Vậy thì tại sao không có sự kết hợp giữa ông Lê Thụy Hải và Nguyễn Hữu Thắng nhỉ ? Trên cơ bản ông “Hải lơ” là một HLV có tài, có thâm niên và nhiều thành công, hơn nữa ông rất hiểu bóng đá Việt Nam. Quan trọng là kinh nghiệm của ông sẽ giúp ích cho một HLV trẻ, nhiệt huyết như Hữu Thắng. Dù không phải là phó tướng nhưng có thể là vị trí cố vấn chẳng hạn. Khi ấy đội tuyển Việt Nam sẽ có sự kết hợp của hai bộ óc hàng đầu trong làng HLV bóng đá nước nhà.
Đừng mơ một ngày Jose Mourinho và Pep Guardiola “thứ thiệt” sẽ cùng làm việc chung với nhau. Nhưng Mourinho và Pep Guardiola Việt Nam có thể khác chứ.