Liên hệ những điều này tới Lionel Messi, ta sẽ thấy điều đó. Chí ít là những hành động lời nói mà anh đã thể hiện với David Villa khi cầu thủ này chậm chạp trong khâu đưa bóng tới chân M10 trong một tình huống phản công, và xa hơn nữa là cái cách mà anh trách móc tiền đạo trẻ Tello khi cầu thủ này cũng chơi có phần cá nhân vào mùa giải năm ngoái. Giờ đây nhìn nhận lại hai hành động trên ta sẽ thấy có những điểm tương đồng. Thứ nhất hai hành động này đều xảy ra khi Barca đang gặp khó khăn, cần bàn thắng, thứ nhì đều xảy ra khi hai đồng đội kể trên đều chơi có phần cá nhân. Đây chính là Messi đã không kiềm chế được tính “sân” (nóng giận) của mình vì quá “tham”.
![]() |
Messi đơn giản cũng chỉ là con người. Ảnh: Internet. |
“Tham” là tham lam, ham muốn thái quá, đắm say thích thú muốn có nhiều những thứ mà mình ưa thích như tiền tài, danh vọng... Ừ, Messi đã quá tham lam dẫn đến nóng giận với đồng đội của mình. Nhưng không phải tham vì lợi ích cá nhân của mình, mà là ngược lại. Anh quá yêu câu lạc bộ của mình, quá khát khao dành chiến thắng cho Barcelona. Thử nhìn cái cách mà anh đá chân vào lưới của Granada sau cú vuốt bóng điệu nghệ làm tung lưới đội bóng này của Xavi, người hâm mộ sẽ thấy rằng trước đó M10 đã bị ức chế đến thế nào. Nếu chỉ vì những lợi ích nhỏ mọn của bản thân chẳng đời nào Messi lại vui mừng một cách “điên” như thế bởi bàn thắng của một người khác.
Có người nói, Messi đang có một đặc quyền lớn trong phòng thay đồ, thậm chí là gia trưởng. Tôi đảm bảo là có, có những đặc quyền dành riêng cho Messi ở Barca nhưng không phải là gia trưởng, độc đoán – mà chính là cái đặc quyền đến từ cái uy của anh được mọi người, đồng đội nể phục, tôn trọng. Cái uy ấy xuất phát từ tài năng vượt trội và nhân cách ở con người M10. Nói anh độc đoán hoàn toàn chỉ là cái nhìn chủ quan, phiến diện. Trước tiên, M10 chưa bao giờ tỏ ra ích kỷ, ít nhất là điều đó được anh thể hiện ở trên sân cỏ. Là một cầu thủ có kỹ thuật cá nhân điêu luyện, nhưng ai dám nói rằng anh chơi cá nhân, khi anh vừa là người ghi nhiều bàn thắng nhất cho Barca nhất ở những mùa giải gần đây, nhưng đồng thời cũng là một chân chuyền thực thụ. Anh chỉ đi bóng, và đột phá một mình trong những tình huống không có đồng đội đang đứng ở tư thế thuận lợi, còn khi có đồng đội đang đứng ở tư thế thuận lợi có thể ghi bàn anh sẵn sàng chuyền cho đồng đội của mình. Có thể nói chính anh là người đã gương mẫu thực hiện những điều này trước khi dám nói những đồng đội của mình. Hãy nhìn xem Tello từ sau khi “được” Messi chỉ bảo đến nay đã tiến bộ thế nào?
Barcelona là đội bóng của tập thể – đó chính là truyền thống, là kim chỉ nam hướng đến mọi thành công của Barca từ trước đến nay. Vì thế nó không có chỗ cho những tư tưởng cá nhân xuất hiện, cũng như không có chỗ đứng cho những kẻ có dễ nổi loạn (Ibra là một điển hình).
Messi là một thiên tài, nhưng cũng chỉ là con người. Vì thế anh cũng có quyền nóng giận bột phát như bao nhiêu người khác. Điều đó là quá đỗi bình thường.
(Bạn đọc: Hàn Sơn)
|
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam