Pep cần những Messi
Lionel Messi đã trình diễn một thứ bóng đá tuyệt đỉnh, nhưng rõ ràng tự Pep đã bất lực trong việc hạn chế người học trò cũ. Dù xuất sắc thế nào, Messi cũng đã không ít lần bị bắt chết, bị bất lực, trở nên vô hại trước các đối thủ, Messi là cầu thủ hay nhất, nhưng anh không phải là Thánh. Pep liên tục ngợi ca Messi trước và sau trận đấu, nó chẳng làm các cổ động viên thấy thuyết phục hơn về thất bại này.
![]() |
Sự thiếu vắng Ribery và Rooben khiến Bayern trở nên vô hại trước Barca. Ảnh: Internet. |
Đúng, Barca đang được xem như thiên đường giành cup với các huấn luyện viên “tầm tầm” do nơi đây hội tụ quá nhiều quái kiệt của thế giới bóng đá và đã thông suốt một tư duy chơi bóng ở đẳng cấp số một. Enrique may mắn hơn Pep vì có Messi, nhưng nếu chỉ đơn thuần là như vậy, lẽ nào cái tầm của Pep không thể hơn vị thuyền trưởng mới của Barca? Lẽ nào chỉ khi có đội hình tốt hơn, sở hữu những siêu sao vượt trội, Pep mới có thể thắng?
Bayern kiểm soát bóng ngang ngửa đối phương, nhưng điểm trọng yếu nào phải ở chuyện cầm bóng bao nhiêu phần trăm. Bayern đang là một bản sao của Barca, một bản sao có tiền đạo cắm nhưng lại mất hẳn những vị trí tương ứng với Messi, Iniesta… Barca hiện tại chưa đáng sợ, có uy bằng Barca của chính Pep giai đoạn 2009 – 2010, song bản thân Pep lại không ngăn chặn được đội bóng ấy như cách những Inter, Real của Mourinho, hay Chelsea từng thực hiện.
Sẽ là quy chụp và vô lý nếu hạ thấp tài năng của Pep chỉ vì một trận đấu. Khi tạm không nhắc đến vai trò của huấn luyện viên, ta hiểu Bayern mất Robben, Ribery thì cũng tương tự như Barca mất Messi, Neymar vậy. Bayern không cần phải hổ thẹn, bởi trong một trận chiến đỉnh cao, một sự thua thiệt rất nhỏ cũng có thể dẫn đến thảm bại, mà Hùm xám thì lại thua thiệt lớn vì vấn nạn chấn thương.
Nhưng, với tình hình hiện nay, hai mùa bóng đi qua mà Bayern vẫn chỉ có thể quanh quẩn xưng bá ở một môi trường không có tính cạnh tranh như Bundesliga, người ta có quyền nghi ngại về những gì Pep đang làm.
Enrique không cần có chiến thuật gì cao siêu hơn Pep. Ông có những siêu nhân như Messi có thể cầm bóng, xuyên phá, chớp thời cơ, bùng nổ, đó là những gì Pep không có. Việc Bayern mất “đôi cánh hỏa tiễn” còn tạo điều kiện cho các hậu vệ biên của Barca thoải mái bung sức dâng cao. Nhìn chung, thất bại của Bayern đậm về mặt tỷ số, nhưng không phải vì họ chơi quá tệ. Đơn giản, đó là trận đấu để tôn vinh Messi và để một lần nữa chỉ ra rằng, Pep không quen chiến đấu ở vị thế bất lợi, ở vị thế kẻ yếu hơn.
Nhìn trên sân, ai cũng thấy chất lượng cầu thủ của Bayern không bằng đối thủ, tuy họ rất đáng khen khi dùng nhiều năng lượng để giữ thế trận tương đối cân bằng. Tiếc là điều gì đến cũng phải đến, sự lấp lửng không hẳn tấn công, không hẳn phòng ngự khiến Bayern trả giá, những cầu thủ được Pep mua về hay trọng dụng chỉ làm người ta nhớ những người bị ông “ghẻ lạnh” hoặc đẩy đi.
Vấn đề không phải là giỏi hay kém, vấn đề là Bayern đang khá mỏng manh, thiếu sự lựa chọn, thiếu các phương án để đương đầu với một đối thủ mạnh đúng nghĩa – loại đối thủ mà ở nước Đức họ không hề phải gặp.
Pep có hợp với Bayern?
Rất khó trả lời câu hỏi này. Pep có dấu ấn, có thành công, Bayern đã có những trận đấu hay dưới quyền Pep. Nhưng ai cũng hiểu, tham vọng của Hùm xám là ở trời Âu, nếu hết năm ngoái bị Real vùi dập lại đến năm nay thua thảm trước Barca, niềm tin về con đường Pep đang đi ít nhiều sẽ suy giảm.
![]() |
Phòng ngự chưa bao giờ là bài toán dễ đối với Pep Guardiola. Ảnh: Internet. |
Tất nhiên, mùa này Pep thiếu cả may mắn nữa, nhất là việc tổn thất trụ cột như vừa nêu. Giá như trận bán kết lượt đi vừa qua cả hai đội đều có đội hình hoàn thiện nhất, chúng ta sẽ có cái nhìn khách quan hơn, toàn diện hơn, và trận đấu chắc còn hấp dẫn hơn với fan trung lập. Hàng thủ thất thường của Barca nếu phải chịu thêm sức nặng từ những pha quấy đảo hai bên cánh, chưa biết kết cục sẽ thế nào.
Dẫu vậy, có vẻ cách làm việc của Pep là chưa tận dụng hoàn hảo với tiềm lực mà Bayern có. Nếu cần một nhà vô định mạnh nhất thế giới, việc nhiều người hồi tưởng về Bayern của Jupp Heynckes là có lý do của họ. Cầm bóng bớt đi, nhưng phòng thủ chắc hơn, quyết liệt hơn, và tấn công thì nhanh, gọn, hiệu quả. Pep vẫn giỏi tấn công nhưng chưa bao giờ giỏi phòng ngự, chính việc luôn giữ bóng nhiều và thắng đậm đã che giấu sự thật về khả năng chống đỡ của Bayern.
Có thể về mặt vị trí, bọc lót, phối hợp họ vẫn làm tốt, nhưng chỉ khi đối mặt với những hàng công xuất sắc, các hậu vệ Bayern mới lộ ra nhược điểm, kẻ thì phán đoán kém, người thì xoay xở chậm. Đây là thực trạng chung của nhiều đội bóng mạnh, kể cả Barca hay Real cũng phần nào mắc phải, nhưng khi họ quá mạnh, nó không bị khai thác nhiều.
Pep không phải là Mourinho. Ông sẽ khó, thậm chí không bao giờ làm điều gì đó giống như Mourinho đã làm với Porto và Inter, những đội tưởng chỉ là “vai phụ” nhưng lại lên ngôi bằng sự khôn ngoan, lạnh lùng, thực dụng. Pep sẽ thắng khi ông có một đội hình như ý, có thể đặt cạnh hoặc đặt trên đối phương.
Nói về mặt này, không dễ để Bayern vượt mặt hai gã khổng lồ Barca và Real. Nếu Pep tiếp tục bó tay trước những đội nhỉnh hơn đội bóng của ông, giấc mơ tái chiếm chiếc cúp Champions League của Hùm xám sẽ còn là một câu chuyện dài.
Vì Pep đã thua, người ta sẽ phân tích ông sai thế nào, thiếu sót ra sao, dù có khi thắng bại cũng chẳng nằm trong tính toán của Enrique bên kia chiến tuyến. Dù gì thì, Pep cũng chẳng thể đổ lỗi cho ai, tự ông đã chọn một giải đấu an nhàn để vô địch sớm, có thoải mái điều kiện để mua sắm, chọn lựa, tích lũy nhân lực cho đấu trường châu Âu, nhưng đến lúc khẩn yếu vẫn thiếu hụt và thất bại.
Còn một trận lượt về để Pep chứng minh mình không lệ thuộc vào hoàn cảnh, Bayern sẽ có lợi thế sân nhà và biết đâu còn được bổ sung lựa lượng. Hy vọng thì cứ hy vọng, còn sự thật thì, ghi 3 bàn vào lưới Barca đã khó, trong khi chỉ thủng lưới một bàn là cơ hội của Bayern xem như chấm hết.