
Ollie Watkins được cho là mục tiêu của Manchester United hè này.
Manchester United đang để mắt đến Ollie Watkins của Aston Villa, gợi nhớ về một câu chuyện vừa ngọt ngào vừa khó khăn tại Old Trafford: việc đặt niềm tin vào một tiền đạo đã ở độ tuổi chín muồi luôn là một canh bạc có rủi ro cao nhưng cũng mang lại phần thưởng lớn.
Lịch sử Quỷ Đỏ chứng minh một quy luật gần như bất biến: các chân sút kỳ cựu thường gây ấn tượng mạnh mẽ ngay mùa đầu tiên, nhưng rồi dần đánh mất phong độ nhanh chóng. Đây vừa là điểm hấp dẫn vừa là lời cảnh báo quan trọng cho chiến lược chuyển nhượng của đội bóng.
Trường hợp điển hình nhất là Robin van Persie. Sau khi theo dõi Man City đăng quang, Sir Alex Ferguson quyết tâm mang Van Persie từ Arsenal về để đòi lại vị thế. Tiền đạo Hà Lan lập tức trở thành mảnh ghép quan trọng với 26 bàn thắng và chiếc Chiếc giày vàng, góp phần đưa chức vô địch Ngoại hạng Anh quay về Old Trafford. Tuy nhiên, sự ra đi của Sir Alex khiến Van Persie đánh mất nguồn cảm hứng lớn, và dù vẫn ghi bàn dưới thời David Moyes rồi Louis van Gaal, anh không bao giờ trở lại được phong độ đỉnh cao, trở thành biểu tượng đầu tiên cho sự đi xuống của kỷ nguyên hậu Fergie.
Mô-típ này tiếp tục lặp lại với Zlatan Ibrahimovic. Ở tuổi 34, anh đến Old Trafford với thành tích ấn tượng ở PSG và ngay lập tức ghi 27 bàn, góp công lớn vào thành công của Jose Mourinho mùa đầu. Nhưng một chấn thương đầu gối nặng đã chấm dứt sớm mùa giải của anh và khi trở lại, vị trí trí đã thuộc về Romelu Lukaku.
Edinson Cavani cũng trải qua tình cảnh tương tự. Đến khi đã 33 tuổi, anh khoác áo số 7 và tạo ra sức sống mới cho đội bóng giúp Man United về nhì Ngoại hạng Anh. Tuy nhiên, với sự trở lại của Cristiano Ronaldo, vị trí đá chính và cả chiếc áo số 7 của anh đều bị mất, khiến động lực của Cavani giảm sút rõ rệt.
Ngay cả Ronaldo trong lần trở lại cũng không thoát khỏi quy luật này. Dù là vua phá lưới trong một mùa giải tương đối khó khăn, anh cuối cùng phải chia tay đội bóng đầy cay đắng vì mâu thuẫn với HLV Erik ten Hag.

Ronaldo bùng nổ mùa đầu trước khi bị HLV Erik ten Hag gặt ra khỏi kế hoạch.
Tuy nhiên, lịch sử không chỉ toàn những câu chuyện buồn. Teddy Sheringham là ngoại lệ hiếm hoi, người phá vỡ quy luật nói trên. Đến Old Trafford ở tuổi 31 để thay thế huyền thoại Eric Cantona, Sheringham có khởi đầu khó khăn với mùa đầu tiên không mấy nổi bật và thậm chí gần như mất vị trí. Nhưng ông kiên trì và trở thành người hùng với những bàn thắng quyết định tại chung kết FA Cup và Champions League, góp phần tạo nên cú ăn ba huyền thoại năm 1999.
Đáng kinh ngạc, đỉnh cao sự nghiệp của Sheringham tại Man United lại đến ở mùa giải thứ tư, khi 35 tuổi, với hơn 20 bàn thắng và danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất năm của PFA. Câu chuyện của ông chứng minh tuổi tác không phải lúc nào cũng là trở ngại, và khởi đầu chậm không đồng nghĩa với thất bại.
Nhìn vào trường hợp Ollie Watkins, Man United một lần nữa đối diện với câu hỏi quen thuộc. Họ có thể kỳ vọng một sự bùng nổ ngay lập tức từ một tiền đạo có khả năng quyết định trận đấu, nhưng cũng phải đối mặt với nguy cơ sa sút ở mùa thứ hai cùng áp lực từ thay đổi HLV hoặc sự xuất hiện của những ngôi sao mới.
Chuyển nhượng Watkins, giống như các tiền bối trước đó, mang trong mình cả hy vọng về vinh quang ngắn hạn và bóng ma của sự bất ổn kéo dài.