
Lamine Yamal đã là ngôi sao của bóng đá thế giới ở tuổi 18.
Ở tuổi 18, Lamine Yamal đã ghi dấu ấn khi lọt vào danh sách ứng viên Quả Bóng Vàng 2025, trở thành một trong những cái tên trẻ nhất từng được đề cử. Dù Ousmane Dembele giành chiến thắng, sự hiện diện của Yamal là minh chứng cho tài năng và tầm ảnh hưởng vượt xa lứa tuổi. Anh không chỉ là cầu thủ, mà còn là biểu tượng của thế hệ mới, định nghĩa lại khái niệm ngôi sao bóng đá thế kỷ 21.
Khác với Lionel Messi, người tôn vinh nỗ lực tập thể, hay Cristiano Ronaldo, biểu tượng của kỷ luật, Yamal mang tinh thần tự do và tham vọng không che giấu. “Tôi không mơ một Quả Bóng Vàng, tôi mơ nhiều cái,” anh tuyên bố. Tinh thần này cộng hưởng với thế hệ Z và Alpha, những người trẻ lớn lên trong khủng hoảng, ít niềm tin vào thể chế và xem thành công là sự độc lập. Với họ, tự do là giá trị cốt lõi, tiền bạc là công cụ, còn niềm vui và sự nổi bật là phần không thể thiếu của vinh quang.
Yamal giống một ngôi sao nhạc pop hơn cầu thủ truyền thống. Qua mạng xã hội, anh chia sẻ video nhảy múa, khoảnh khắc đời tư, khiến người hâm mộ cảm nhận sự gần gũi. Sự chân thực này biến anh thành thần tượng tại Catalan, không vì tuân thủ giá trị kín đáo của La Masia, mà bởi phá vỡ chúng. Lớn lên ở khu lao động Rocafonda, con trai của dân nhập cư Morocco và Guinea, Yamal mang cá tính mạnh mẽ. Anh mua nhà cho mẹ ngay khi có tiền, thể hiện lòng biết ơn sâu sắc.

Yamal còn cả hành trình dài để khẳng định bản thân.
Trên sân, Yamal không ngần ngại nhận trách nhiệm, từ đá phạt, penalty đến khoác áo số 10 huyền thoại của Barcelona. “Cá tính giúp tôi sống sót,” anh nói. Dù vấp tranh cãi về tiệc sinh nhật ồn ào, anh đáp lại nhẹ nhàng: “Bạn có biết cậu bé 18 tuổi nào ra ngoài chơi mà thành tin tức không?”
Dưới sự dẫn dắt của Hansi Flick và Luis de la Fuente, Yamal đang hoàn thiện kỹ năng phòng ngự và cường độ thi đấu. Tuy nhiên, thử thách lớn nhất là cách anh đối mặt với thất bại, chấn thương hay ánh hào quang khắc nghiệt. Bóng đá luôn dạy sự khiêm tốn, và Barcelona đã chứng minh họ không phụ thuộc hoàn toàn vào anh.
Yamal chưa là “Vua” bóng đá, nhưng anh đã bước đi như một vị vua. Nếu biến tham vọng thành sức bền, anh có thể mở ra kỷ nguyên mới, không chỉ cho Barcelona, Tây Ban Nha mà cho cả bóng đá toàn cầu.