
Rasmus Hojlund dường như sắp chia tay Man United.
Trước khi ra sân tại Old Trafford, số phận của Rasmus Hojlund ở Man United dường như đã được định đoạt. Anh không chỉ gánh trên vai mức giá chuyển nhượng lên tới 72 triệu bảng cao ngất, mà còn phải đối mặt với sự nghi ngờ từ đồng đội và lãnh đạo câu lạc bộ.
Cuộc ra đi vào mùa hè không phải là bất ngờ, mà là kết cục tất yếu của một thương vụ vốn khởi đầu sai lầm. Hojlund không phải là tiền đạo có thành tích ghi bàn đã được kiểm chứng như HLV Erik ten Hag từng nhấn mạnh. Anh đến từ Atalanta với tiềm năng, nhưng chưa đủ khả năng đảm đương trọng trách mũi nhọn của một đội bóng lớn như Man United.
Việc phá vỡ giới hạn 60 triệu bảng của đội bóng để mua Hojlund đã tạo ra kỳ vọng phi thực tế, gây áp lực lớn cho một cầu thủ trẻ. Áp lực này còn tăng thêm khi Hojlund phải thi đấu cùng Anthony Martial, người không thể hiện được nhiều và không phải sự hỗ trợ hiệu quả trong thời gian cuối cùng tại đội.
Không chỉ bên ngoài, nghi ngại còn tồn tại ngay trong phòng thay đồ khi một số đồng đội do dự trong việc chuyền bóng cho Hojlund. Ngay cả cấp trên cũng đặt dấu hỏi về cường độ thi đấu của anh.
Dù vậy, Hojlund vẫn có những khoảnh khắc nổi bật như khiến bộ đôi trung vệ William Saliba và Gabriel của Arsenal gặp khó khăn trong trận ra mắt, ghi 5 bàn sau 4 trận tại Champions League, và được bầu chọn là Cầu thủ xuất sắc nhất tháng 2/2024 ở Ngoại hạng Anh.

Hojlund đối diện tương lai mờ mịt ở Man United.
Sự thiếu vắng anh vì chấn thương đã khiến Man United thua Fulham, đồng thời chấm dứt hy vọng giành vé Champions League. Tuy nhiên, những khoảnh khắc đó không đủ để phủ nhận sự kém hiệu quả của Hojlund với chỉ 26 bàn sau 95 trận.
Anh trở thành mục tiêu bị loại bỏ trong kế hoạch của ban lãnh đạo mới dưới thời INEOS, như một di sản của chế độ trước cần phải dọn dẹp. Sự xuất hiện của Benjamin Sesko với giá trị tương đương nhưng có tên tuổi và tiến triển ấn tượng hơn chính thức khép lại hy vọng cho Hojlund. Man United không thể duy trì hai tiền đạo trị giá trên 70 triệu bảng đồng thời, nhất là khi một người không đạt kỳ vọng.
Sự lạnh nhạt thể hiện rõ trong giai đoạn tiền mùa giải khi HLV Ruben Amorim từ chối đảm bảo tương lai cho Hojlund, thậm chí để anh khởi động một mình trong trận giao hữu với Fiorentina, minh chứng cho việc anh không còn nằm trong kế hoạch đội bóng.
Dù việc chia tay là điều tất yếu, Man United gặp khó khăn khi chỉ có Sesko là tiền đạo đẳng cấp, trong khi các phương án dự phòng như Joshua Zirkzee, Chido Obi hoặc một tiền đạo ảo đều chưa đủ sức thay thế. Mùa giải mới với lịch thi đấu tương đối nhẹ nhàng cũng không loại trừ rủi ro vì thiếu sự dự phòng cho vị trí trung phong.
Câu chuyện của Hojlund là bài học đắt giá về tuyển mộ và kỳ vọng quá cao. Anh là nạn nhân của mức giá chuyển nhượng phi lý, kỳ vọng không thực tế và môi trường thiếu kiên nhẫn. Dù cần thiết, sự ra đi của anh để lại dấu hỏi lớn về chiều sâu đội hình mà Man United phải giải quyết trong mùa giải tới.