Thành tích này còn giúp cho James trở thành VĐV đầu tiên không mang quốc tịch Mỹ phá được cột mốc 44 giây. Nhưng ý nghĩa lớn nhất của chiếc HCV này không mang tính chất cá nhân hay những câu chuyện về kỷ lục. James, ở tuổi 19 đã đại diện cho cả một quốc gia châu Phi với dân số vào khoảng 110 nghìn người, tức chỉ bằng 1/800 dân số Việt Nam, luôn phải vật lộn với đói nghèo, thất nghiệp, vấn nạn hiếp dâm và bóc lột trẻ em, để mang về vinh quang Olympic mà bất kỳ VĐV nào trên thế giới đều mong có được.
Trước James, VĐV cuối cùng đạt thành tích 44 giây tại một kỳ Olympic là cựu vô địch LaShawn Merritt năm 2008 tại Bắc Kinh. Nhưng cũng chính Merritt là người về thứ 2 sau James ở đường chạy vô địch thế giới sau 2 năm bị cấm thi đấu với cáo buộc sử dụng doping.
![]() |
| Kirani James- Ảnh Getty |
Trước đó, James đã từng lên ngôi vô địch thế giới nhưng với thành tích 44,60 giây. Bởi vậy, việc tự chiến thắng chính mình và vượt qua mốc 44 giây là cảm giác hoàn toàn khác, đánh dấu sự tiến bộ rõ rệt cần thiết đối với một VĐV trẻ như anh. Kỷ lục thế giới đang thuộc về Michael Johnson với thành tích 43,18, bởi vậy HLV của James ông Harvey Glance đang đặt nhiều hy vọng học trò của mình có thể phá được kỷ lục này một ngày không xa. “Michael lập kỷ lục khi anh ấy đã 26, 27 tuổi. Kirani mới 19 tuổi. Cậu ấy sẽ còn tiến rất xa. Cậu ấy đang muốn viết lại lịch sử cho thể thao Grenada.”
Nhưng câu chuyện của James, giống như bao nhiêu người dân đói nghèo khác ở Grenada khiến cho chúng ta cảm phục nghị lực sống và tình yêu điền kinh nhiều hơn. Anh lớn lên trong một ngôi làng đánh cá nhỏ có tên gọi Gouyve. Bố của anh cũng chỉ là một người công nhân lao động bình thường. Khả năng điền kinh của James được phát hiện khi anh giành HCB tại giải vô địch trẻ thế giới năm 2007. Kể từ đó, trường Đại học Albama đã tặng cho James một suất học bổng để anh có thể tiếp tục kéo dài con đường thể thao.
Và hành trình từ trường đại học cho tới khi trở thành 1 VĐV chuyên nghiệp của James, tất nhiên không trải trên hoa hồng. “Những nỗi đau lớn nhất tôi cảm nhận được với con đường này không đến từ những chấn thương. Nó tới từ những cơn đói. Đói nghèo là bạn đồng hành của tôi suốt quãng đời VĐV. Nhà tôi thực sự rất nghèo. Tôi thậm chí không có đủ tiền để mua giày tập. Tôi đã phải chạy bằng chân đất và trong một thời gian dài đôi chân của tôi đã rất đau, nó chảy máu và khiến tôi muốn òa khóc”, James nói về cuộc đời mình.
Nhưng những tháng ngày cực khổ và tập luyện miệt mài đã được đền đáp bằng 1 tấm HCV Olympic ở tuổi 19 – cũng là danh hiệu vàng đầu tiên của đất nước Grenada ở đấu trường này.
HCĐ thuộc về Labonde Gordon – VĐV người Trinidad & Tobago. Như vậy, đây là lần đầu tiên kể từ năm 1920 (ngoại trừ năm 1980 tại Moskva khi họ không đăng ký dự thi), không có bất kỳ VĐV người Mỹ nào giành được huy chương tại nội dung 400 mét. Ở 2 kỳ Olympic trước tại Bắc Kinh và Athens, đoàn Mỹ đều thống trị tại nội dung này. Lịch sử luôn thay đổi và bây giờ có lẽ là lúc mà người Grenada có quyền viết lại trang thể thao của họ.















