
Adriano, người từng được xem là người kế nhiệm của "Người ngoài hành tinh" Ronaldo, gây sốc khi tuyên bố: "Tôi bị ám ảnh bởi việc lãng phí cuộc đời. Tôi ổn với điều đó, trong sự lãng phí điên cuồng. Tôi tận hưởng với cái sự mỉa mai đó."
Giờ đây ở tuổi 42, Adriano ra mắt đội tuyển quốc gia Brazil ở tuổi 18 và dẫn dắt Selecao đến chức vô địch Copa America 2004. Năm đó và năm tiếp theo, anh lọt vào top 10 cuộc đua Quả bóng Vàng. Từ năm 2003 đến 2007, anh có 4 mùa giải bùng nổ với Parma và Inter Milan.

Adriano, người được FourFourTwo vinh danh là cầu thủ xếp thứ 32 trong danh sách các huyền thoại trong lịch sử của Brazil, anh cũng để lại dấu dấu ấn trong trò chơi điện tử nhờ lực sút đạt tới số điểm 99 điểm trong trò chơi Pro Evolution Soccer nổi tiếng, nơi anh cùng John Terry xuất hiện trên trang bìa. Tuy nhiên, cuộc sống hiện tại của anh dường như khác hoàn toàn so với những vinh quang này.
Nếu bạn nhấn nút sút khi điều khiển Adriano trên PlayStation, bóng gần như chắc chắn sẽ bay vào lưới. Ngoài đời cũng không quá khác biệt. "Anh ấy có thể sút từ mọi góc độ, không ai có thể truy cản anh ấy, không ai có thể cướp bóng, anh ấy là một con quái vật thật sự" đồng đội Zlatan Ibrahimovic từng nhận xét về tài năng của Adriano.
Thế nhưng, sau giai đoạn đỉnh cao đó, sự bất ổn bắt đầu len lỏi, khởi đầu khi cha anh qua đời vào năm 2004. Cầu thủ người Brazil mất đi sự tập trung, bắt đầu gặp vấn đề về rượu và phải vật lộn với việc kiểm soát cân nặng.

Vào tháng 11 năm 2007, anh chuyển tới Sao Paulo theo dạng cho mượn và ở lại đó cho đến cuối mùa giải. Trở lại Inter trong mùa giải 2008-09, Adriano khởi đầu đầy hứa hẹn, nhưng rồi lại sa sút không phanh và bị Inter chấm dứt hợp đồng.
Phần còn lại của sự nghiệp, anh thi đấu chủ yếu ở Brazil, trừ một mùa giải ở châu Âu với Roma, đội bóng đã trao cho anh bản hợp đồng 5 triệu euro vào tháng 6 năm 2010. Tuy nhiên, anh chỉ chơi 8 trận, không ghi được bàn nào và phati rời đi vào tháng 3 năm sau đó.
Chuyên gia bóng đá Brazil Tim Vickery đã viết về sự ra đi này: "Động lực lớn nhất của anh ấy để chơi bóng là làm cho cha mình hạnh phúc và tất nhiên, kiếm tiền. Giờ đây, khi cha anh đã mất và tài khoản ngân hàng rủng rỉnh, mục đích là gì? Sự đánh đổi của nghiệp cầu thủ, từng là thói quen của anh, giờ đây trở thành gánh nặng không thể chịu đựng được. Tại sao phải bận tâm tập luyện khi anh ấy có thể uống rượu, để than khóc cho sự mất mát của cha mình hoặc để ăn mừng việc anh ấy có thể mua tất cả những đồ uống mà mình muốn."
Năm 2014, Adriano được minh oan với cáo buộc buôn bán ma túy do thiếu bằng chứng. Anh đã giải nghệ hai năm sau đó.
Adriano gần như đã biến mất khỏi sự chú ý của công chúng cho đến tháng 10 vừa qua, khi một đoạn video ghi lại cảnh anh say xỉn trong khu ổ chuột xuất hiện trên mạng. Ngay sau đó, một bài viết dưới dạng tự truyện được đăng trên Players’ Tribune, trong đó cựu tiền đạo chia sẻ hành trình trở về quê nhà Vila Cruzeiro ở miền Bắc Brazil.

"Tôi uống cách ngày, đúng vậy. (Và cả những ngày khác nữa.) Làm sao một người như tôi lại uống rượu gần như mỗi ngày cơ chứ? Tôi không muốn giải thích, nhưng đây là một lý do, tôi uống vì không dễ dàng gì khi vẫn còn một lời hứa chưa được thực hiện. Và còn tệ hơn nữa ở độ tuổi của tôi."
Trong cuộc phỏng vấn, anh nói về nỗi nhớ nhà mà anh đã trải qua khi thi đấu ở Ý, nhắc đến Clarence Seedorf như một chỗ dựa tinh thần. "Seedorf là một người bạn tuyệt vời. Anh ấy và vợ đã tổ chức bữa tối vào đêm Giáng sinh và mời tôi đến. Mọi thứ đều rất tuyệt vời, nhưng thật ra, tôi muốn quay về Rio de Janeiro hơn. Tôi thậm chí không ở lại lâu với họ, tôi xin lỗi , nhanh chóng chào tạm biệt và trở về căn hộ của mình."
Tại đó, Adriano đã uống hết một chai vodka và bật khóc. Chứng nghiện rượu ngày càng trầm trọng, bất chấp những nỗ lực của Inter Milan, mọi thứ dường như không thể cứu vãn.

"Tôi đã cố làm những gì họ muốn. Tôi thương lượng với Roberto Mancini. Tôi nỗ lực hết mình với Jose Mourinho. Tôi từng khóc trên vai Moratti. Nhưng tôi không thể làm được những điều họ yêu cầu. Tôi cai được rượu trong vài tuần, tránh xa nó, tập luyện như một con ngựa, nhưng rồi luôn có một lần tái nghiện. Lặp đi lặp lại. Ai cũng chỉ trích tôi. Tôi không thể chịu đựng nổi nữa."
Ngày nay, anh tuyên bố mình đã tìm thấy bình yên khi trở về khu phố của mình, nơi anh tận hưởng một cuộc sống bình dị hơn. "Tôi đi chân đất và cởi trần, chỉ mặc quần đùi. Tôi chơi domino, ngồi trên lề đường, nhớ lại những câu chuyện tuổi thơ, nghe nhạc, nhảy múa với bạn bè và ngủ trên sàn nhà."
Thật khó tin khi so sánh với vị thế của anh cách đây 20 năm, thời điểm Adriano đang ở đỉnh cao của bóng đá thế giới. Dù đã hai thập kỉ trôi qua, nhưng người hâm mộ bóng đá thế giới, hay những người hâm mộ nửa xanh thành Milan và đội tuyển Brazil chắn chắn vẫn còn nuối tiếc cho tài năng của Adriano.
Theo "FourFourTwo"