Manchester City đã giành trọn ba điểm một cách kịch tính trước Leeds United, nhờ khoảnh khắc tỏa sáng cá nhân của Phil Foden ở phút 90. Tuy nhiên, chiến thắng chật vật này lại không thể che đậy một vấn đề nghiêm trọng đang nảy sinh: thói quen đánh mất lợi thế dẫn trước và sự sa sút phong độ tập thể trong suốt 45 phút hiệp hai.
Sau hai thất bại liên tiếp trước Newcastle United và Bayer Leverkusen, việc suýt chút nữa phải chia điểm với Leeds đã đẩy Man City vào nguy cơ trải qua ba trận không thắng trên mọi đấu trường.
Sự sa sút trong hiệp hai trước Leeds cho thấy Man City gặp vấn đề về mặt kiểm soát bóng và cường độ thi đấu. Đội bóng từng nổi tiếng với khả năng kiểm soát tuyệt đối giờ đây bộc lộ hạn chế đáng lo ngại.
Sau khi dẫn trước 2-0 và lẽ ra phải kết liễu trận đấu bằng tỷ số 4-0 hoặc 5-0 ngay trong hiệp một, Man City đã để tốc độ giảm xuống đáy. Việc kiểm soát bóng trở nên thụ động thay vì sắc bén, tạo điều kiện cho một đội Leeds có được sự khích lệ và hoàn toàn áp đảo trong 45 phút sau đó.
Điểm yếu này đã được minh họa rõ ràng qua hai bàn thua hớ hênh. Bàn thua đầu tiên là lỗi cá nhân thảm họa khi Matheus Nunes chuyền hỏng, và dù Josko Gvardiol kịp thời giành lại bóng, chính Nunes lại đoạt lấy và chạy thẳng vào Dominic Calvert-Lewin, để tiền đạo Leeds United sút thủng lưới Man City ở cự ly gần.
Bàn thua thứ hai đến từ sự thiếu kinh nghiệm của Josko Gvardiol khi anh vô cớ ngã xuống đất và tặng đối thủ một quả phạt đền. Đây là những lỗi cá nhân cho thấy sự mất tập trung và thiếu kỷ luật phòng ngự, điều không thể chấp nhận được ở một đội bóng cạnh tranh chức vô địch.
Trận đấu với Leeds chỉ là ví dụ mới nhất trong một chuỗi các trận đấu mà Man City đã đánh mất quyền kiểm soát và bị gỡ hòa sau khi dẫn trước. Đây là trận đấu thứ sáu trong mùa giải này đoàn quân Pep Guardiola bị san bằng tỷ số sau khi mở điểm.
Sự sụp đổ này từng xảy ra trước Brighton, nơi họ mở tỷ số ở phút 34 nhưng bị thua ngược 1-2 sau khi để đối thủ ghi hai bàn trong nửa giờ cuối. Đáng chú ý nhất là trận hòa trước Arsenal, khi bàn thắng sớm của Haaland bị Martinelli san bằng ở phút 90.
Trong trận đấu đó, tỷ lệ kiểm soát bóng của City chỉ đạt 33.2%, mức thấp nhất trong toàn bộ sự nghiệp huấn luyện của Pep Guardiola, cho thấy sự khó khăn của họ trong việc duy trì vai trò chủ đạo của trận đấu.
Sự sa sút phong độ này làm dấy lên nghi ngờ về khả năng của đội hình được tái cơ cấu. HLV Guardiola đã cố gắng truyền đạt chiến thuật trong quãng thời gian Donnarumma nằm sân để được điều trị, nhưng đội bóng vẫn không thể giành lại quyền kiểm soát lối chơi.
Bộ đôi Ruben Dias và Gvardiol tiếp tục gặp khó khăn với những đường bóng dài vượt tuyến ra phía sau lưng. Việc Guardiola chỉ tung Cherki vào sân trước phút 89, cho thấy ông không tin tưởng vào khả năng tạo ra sự khác biệt của các cầu thủ dự bị khác, những người đã thất bại trong buổi thử việc ở trận thua Leverkusen.
Trong bối cảnh tập thể sa sút, sự hồi sinh và tài năng cá nhân của Phil Foden trở thành cứu cánh. Chính cú xoay sở giữ thăng bằng tuyệt vời của Foden ở phút cuối đã mang về bàn thắng quyết định, giúp Man City tránh khỏi một trận hòa tai hại.
Hành động này giúp Man City có ba điểm, đồng thời duy trì khả năng đua vô địch. Tuy nhiên, sự phụ thuộc vào những khoảnh khắc cá nhân như vậy là bằng chứng cho thấy man City còn rất nhiều việc phải cải thiện.
Tóm lại, chiến thắng chật vật trước Leeds đã mang lại ba điểm quan trọng nhưng nó trở thành hồi chuông cảnh tỉnh về thói quen đánh mất lợi thế đang hình thành. Để duy trì cuộc đua vô địch với Arsenal, Manchester City cần phải giải quyết triệt để vấn đề cường độ và sự tập trung trong suốt 90 phút.













