
Trong số 23 cầu thủ của Arsenal từng ra sân ở Premier League, chỉ 7 người không có vị trí thứ hai rõ ràng: Gabriel Magalhees, William Saliba, Jorginho, Thomas Partey, Bukayo Saka, Kieran Tierney và Martin Odegaard.
Những trung vệ như Saliba và Gabriel là không thể thay thế, trong khi Jorginho và Partey chỉ hoạt động tốt nhất ở vị trí số 6 hoặc một phần của cặp tiền vệ phòng ngự cùng Declan Rice. Odegaard là mẫu cầu thủ lai giữa số 10 và số 8, nhưng vai trò của anh luôn được giữ ổn định. Saka cũng tương tự trên cánh phải, dù từng chơi hậu vệ cánh trong quá khứ. Còn Tierney là một hậu vệ biên thuần túy.
Sự linh hoạt này không phải điều tiêu cực, bởi nhóm cầu thủ kể trên đều là trụ cột quan trọng nhất của Arsenal. Họ hoàn thiện kỹ năng đến mức đẳng cấp thế giới trong vai trò của mình, còn Arteta thì tạo ra một hệ thống xoay vòng ở các vị trí còn lại.
Arsenal có đến 4 cầu thủ có thể chơi hậu vệ phải, 6 trung vệ, 7 hậu vệ trái, 7 tiền vệ trung tâm (chưa tính Oleksandr Zinchenko, người có thể bó vào giữa nhưng hiếm khi được Arteta sử dụng ở đó ngay từ đầu), 6 cầu thủ chạy cánh phải, 3 chạy cánh trái và 2 tiền đạo cắm. Ngay cả Declan Rice cũng có thể linh hoạt giữa vai trò phòng ngự và phát động tấn công.
Dù vậy, việc chọn ra tổ hợp tối ưu luôn là bài toán khó. Saliba và Gabriel là cặp trung vệ không thể thay thế, khiến 8 cầu thủ khác phải cạnh tranh cho 2 vị trí hậu vệ biên. Thomas Partey từng được thử nghiệm ở vị trí hậu vệ phải, nhưng đó là giải pháp tình thế.
Ở tuyến giữa, sự xuất hiện của hai tài năng trẻ Ethan Nwaneri và Myles Lewis-Skelly giúp Arsenal xoay sở trong bối cảnh liên tục mất người vì chấn thương. Tuy nhiên, Arteta sẽ cần một cuộc tái thiết vào mùa hè, và đó là lý do Arsenal dành sự quan tâm cho Martin Zubimendi.
Trên hàng công, chấn thương cũng khiến đội xếp thứ nhì Premier League trở nên mỏng manh. Nhưng sự linh hoạt của đội hình đã giúp Nwaneri nổi lên như một lựa chọn thực sự bên cánh phải.
Một trong những trường hợp đáng chú ý nhất là Jurrien Timber. Khi gia nhập Arsenal từ Ajax, anh chủ yếu thi đấu ở vị trí trung vệ, nhưng tại Emirates, anh gần như chỉ được sử dụng ở hai biên.
Lý do phần lớn đến từ sự chắc chắn của cặp Saliba - Gabriel, nhưng Arteta cũng nhận ra tốc độ và khả năng cầm bóng của Timber có thể giúp anh trở thành một hậu vệ phải lý tưởng tại Premier League. Đến nay, dù đã 18 tháng khoác áo Arsenal, vị trí ưa thích của Timber vẫn chưa hoàn toàn rõ ràng. Anh chơi ở cả hai cánh và thường được sử dụng để lấp vào những khoảng trống do chấn thương gây ra.
Tuy nhiên, Timber không phải mẫu hậu vệ thường xuyên dâng cao để xuyên phá hàng phòng ngự đối phương, mà chủ yếu làm nhiệm vụ phòng ngự và thu hồi bóng. Điều này đôi lúc khiến Arsenal gặp khó khăn khi cần áp đảo đối thủ.
Trong khi đó, Riccardo Calafiori, bản hợp đồng trị giá 45 triệu bảng, vẫn chưa thực sự chứng minh được giá trị. Anh có tiềm năng nâng cấp Jakub Kiwior ở trung tâm lẫn cánh trái, nhưng chấn thương đã cản trở bước tiến của anh tại London.
Những vấn đề về thể trạng của Takehiro Tomiyasu và Zinchenko càng khiến Arteta phải điều chỉnh hệ thống. Sự thiếu cân bằng này ảnh hưởng lớn đến khả năng triển khai lối chơi kiểm soát của Arsenal, đặc biệt là khi Odegaard vắng mặt, khiến đội bóng mất đi nguồn sáng tạo chính.
Trong bối cảnh đó, sự trở lại của Ben White có thể mang đến sự thay đổi quan trọng. White không chỉ có thể đảm nhận vai trò hậu vệ phải, tái thiết lập bộ ba ăn ý với Odegaard và Saka, mà còn giúp Timber dịch chuyển sang cánh trái.
Điều này có thể mở ra một cơ hội lớn cho Lewis-Skelly. Cầu thủ 18 tuổi này chứng tỏ được sự điềm tĩnh và hiệu quả ở nhiều vị trí. Dù được sử dụng trong vai trò nào, anh vẫn chơi đầy tự tin và chững chạc như một cầu thủ dày dạn kinh nghiệm.

Sự phát triển nhanh chóng của Lewis-Skelly là minh chứng cho tài năng của anh và cách mà Arteta đã tin tưởng vào thế hệ trẻ. Khả năng kiểm soát bóng, tư duy chiến thuật và sức mạnh thể chất giúp Lewis-Skelly ngày càng tiến gần hơn đến một vị trí tiền vệ trung tâm lâu dài.
Khi White trở lại, khả năng Lewis-Skelly được sử dụng ở hàng tiền vệ càng dâng cao. Hiện tại, Timber có thể là lựa chọn tốt nhất ở hậu vệ trái, nhưng xét về màn trình diễn, Lewis-Skelly có thể là người duy nhất vượt qua Timber ở vị trí này.
Cầu thủ trẻ này có đủ phẩm chất để đá lùi sâu, chuyền bóng như một tiền vệ dày dạn kinh nghiệm, đồng thời dần hoàn thiện khả năng tấn công. Dù còn rất sớm, nhưng tương lai của Lewis-Skelly chắc chắn sẽ nằm ở khu trung tuyến.
Cậu bé 18 tuổi là một "tắc kè hoa" chiến thuật, người có thể thích nghi với nhiều vai trò khác nhau và mở ra nhiều phương án cho Arteta. Khi White trở lại – có thể ngay trong trận đấu với Leicester vào cuối tuần này – Arteta sẽ có cơ hội để đẩy Lewis-Skelly vào trung tâm, một vai trò tương tự như cách Mikel Merino hoạt động.
Hiện tại, dù Lewis-Skelly đang chơi hậu vệ trái, Arteta không cần quá lo lắng. Với sự hỗ trợ của Timber và các hậu vệ cánh khác, anh sẽ có không gian để phát huy khả năng sáng tạo của mình.
Sự trở lại của Ben White, vì thế, không chỉ là tin vui cho Arteta mà còn là bước ngoặt giúp Myles Lewis-Skelly thực sự bùng nổ. Ngay cả khi White chưa thể ra sân thường xuyên, việc có thêm lựa chọn ở hàng thủ sẽ giúp Arteta bố trí một đội hình cân bằng hơn.
Với Timber bên phải, Calafiori bên trái, và Lewis-Skelly được đẩy lên một vị trí tự do hơn, Arsenal có thể sớm chứng kiến một phiên bản toàn diện hơn, nguy hiểm hơn của tài năng trẻ sáng giá này.