
Sau khi Marcus Rashford bị đẩy khỏi kế hoạch tại Manchester United bởi huấn luyện viên Ruben Amorim, rất nhiều câu hỏi đã được đặt ra về tương lai của ngôi sao người Anh.
Tuy nhiên, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, Rashford đã có màn lột xác ngoạn mục trong màu áo Aston Villa và cả đội tuyển quốc gia Anh – điều khiến không ít người phải đặt lại câu hỏi: Liệu Manchester United có đang hối hận vì đã từ bỏ một tài năng mà họ từng nuôi dưỡng từ tấm bé?
Dưới thời Ruben Amorim, Rashford đã bị loại khỏi đội hình thi đấu vì lý do được cho là thiếu chuyên nghiệp trong tập luyện.
HLV người Bồ Đào Nha thậm chí từng phát biểu rằng ông sẵn sàng chọn HLV thủ môn 63 tuổi thay vì một cầu thủ không nỗ lực như Rashford. Những lời chỉ trích gay gắt cùng việc mất chỗ đứng trong đội hình khiến tiền đạo người Anh buộc phải rời Old Trafford dưới dạng cho mượn để tìm lại chính mình.
Tại Aston Villa, trong môi trường mới, Rashford được HLV Unai Emery tin tưởng và hỗ trợ tối đa. Không chỉ trao cơ hội ra sân đều đặn, Emery còn công khai bảo vệ học trò khi nhấn mạnh: "Chúng tôi muốn giúp Rashford cảm thấy thoải mái, lấy lại sự tự tin và tìm lại phong độ tốt nhất."
Chính sự ủng hộ này đã giúp anh dần khôi phục lại sự tự tin, trở nên tích cực hơn cả trong tập luyện lẫn thi đấu.
Dù chưa ghi bàn trong màu áo Aston Villa, nhưng Rashford đã có tới 4 kiến tạo sau 9 trận và tạo ra nhiều cơ hội nguy hiểm – một thống kê cho thấy sự tiến bộ đáng kể. Đặc biệt, màn trình diễn ấn tượng trong màu áo tuyển Anh gần đây đã là minh chứng rõ ràng nhất cho sự hồi sinh của anh.
Trong chiến thắng trước Latvia, Rashford tạo ra 6 cơ hội ghi bàn – nhiều nhất trận, và thể hiện sự quyết tâm, năng lượng thi đấu dồi dào mà anh từng đánh mất trong màu áo Manchester United.

Huấn luyện viên đội tuyển Anh, Thomas Tuchel, không ngần ngại khen ngợi Rashford sau trận đấu: “Cậu ấy không ngừng nỗ lực, liên tục rê bóng, bứt tốc và tạo ra khác biệt. Điều quan trọng nhất là Rashford cho thấy sự khát khao, sự tự tin và niềm tin vào chính mình.”
Những lời khen này hoàn toàn trái ngược với thái độ lạnh nhạt của Amorim chỉ vài tháng trước.
Vấn đề đặt ra là: Rashford đã thật sự sa sút như Amorim nhận định, hay đơn giản là anh không phù hợp với cách quản lý và phong cách huấn luyện của chiến lược gia người Bồ?
Nếu một cầu thủ có thể hồi sinh mạnh mẽ như vậy trong môi trường khác, rõ ràng trách nhiệm không hoàn toàn thuộc về anh. Điều đáng tiếc là Manchester United – đội bóng mà Rashford từng gắn bó từ nhỏ, lại là nơi không thể giúp anh vượt qua khủng hoảng.
Thêm vào đó, Rashford không phải trường hợp cá biệt. Nhiều cầu thủ như Scott McTominay hay Antony cũng đang dần thể hiện tốt hơn sau khi rời Old Trafford, phần nào cho thấy một vấn đề tồn đọng trong cách quản trị nhân sự tại đội bóng này. Khi một hệ thống không thể phát huy tối đa tiềm năng của các cá nhân, thì chính hệ thống đó cần được xem xét lại.
Rõ ràng, Manchester United đang đối diện với một nghịch lý đáng buồn: họ để mất một cầu thủ có tài năng thực sự, người từng là biểu tượng của học viện và là niềm tự hào của sân Old Trafford.
Trong khi đó, Rashford lại tìm được sự hồi sinh ở nơi khác. Với những gì anh đang thể hiện ở Aston Villa và tuyển Anh, sẽ không quá nếu nói rằng ban lãnh đạo MU có lý do để cảm thấy tiếc nuối.
Trong bối cảnh Manchester United đang chuẩn bị cho cuộc cải tổ mạnh mẽ, câu chuyện của Rashford là một bài học đáng giá – không chỉ về quản lý con người mà còn về việc nhìn nhận giá trị của một cầu thủ không chỉ qua thành tích tức thời mà còn là tiềm năng dài hạn và khả năng phục hồi của họ khi được trao niềm tin.