Hãy gọi anh là “Super Nole”

16:08 Thứ hai 06/02/2012

Australian Open đã kết thúc, nhưng dư âm của nó thì vẫn còn, về trận chung kết dài 5h53’, mà người nhận chiếc cúp từ huyền thoại Rod Laver là Novak Djokvic, anh đã có một chiến thắng có thể nói là kịch tính, hấp dẫn nhất trong sự nghiệp của mình và để khẳng định một chân lý: Đây là thời của anh!

Đã là trận chung kết Grand Slam thứ 3 và là trận chung kết thứ 7 liên tiếp của mọi giải đấu lớn nhỏ, Nole và Nadal gặp nhau, họ gặp nhau đến “nhẵn mặt”, qua rồi cái ngày mà người ta ngóng trông và háo hức chờ đón cuộc giáp mặt của tây vợt Tây Ban Nha và Roger Federer ở trận đấu cuối cùng của giải. Nhưng tay vợt người Serbia đã thậm chí làm tốt hơn so với huyền thoại của 16 Grand Slams, Fedex.

Trước khi bước vào trận chung kết, Nole đã mất gần 5h đồng hồ để vượt qua Andy Murray, và đã phải nghỉ kém Nadal 1 ngày tròn, nhưng tất cả những điều trên không làm anh tỏ ra lép vế. Nếu ngày trước, Nadal luôn luôn được coi là tay vợt có thể lực sung mãn bậc nhất, thì bây giờ mọi người phải xem lại, nếu ai đó nghi ngờ về sức bền của anh khi nhìn vào gương mặt nhăn nhó của Nole ở trận gặp Hewitt ở vòng 4, có phần uể oải lúc gặp Ferrer ở tứ kết, và có những phút giây hụt hơi trong trận đấu với tay vợt dẻo dai A.Murray ở bán kết, thì tất cả chúng ta cũng sai nốt. Nole đã có trận chung kết gần 6h đỉnh cao, với những pha bóng tuyệt mỹ, anh cùng Rafa đã tạo ra một bữa tiệc hoành tráng như để tạm biệt khán giả tại Úc lần này, kéo dài từ 8h tối đến tận 1h30 sáng tại đất nước của “xứ sở chuột túi”, và trở thành trận chung kết kéo dài nhất trong kỷ nguyên Open suốt hơn 40 năm qua.

Và vinh quang đã đến với người bản lĩnh hơn, tỉnh táo hơn, bền bỉ hơn và tất nhiên là may mắn hơn.

Có lẽ cách đây 2 năm, khi Rafael Nadal vẫn ngự trị trên đỉnh cao, vẫn là số 1, và thâu tóm 3/4 GS, bản thân anh và rât nhiều người đã hình dung ra cái ngày anh san bằng thậm chí phá vỡ kỷ lục về số danh hiệu cao quý trên của Federer rồi sẽ tới, khi mà chính Federer, đối thủ nhiều duyên nợ của anh đã sa sút quá nhiều, nhưng không, cái giấc mơ và khát vọng đó nay đang bị đe dọa nghiêm trọng, và mọi việc đã trở nên quá khó khăn cho Nadal, khi xuất hiện cái tên mới, à không một cái tên vốn dĩ đã quen thuộc với anh, người không ít lần bại trận dưới tay anh, không thắng nổi anh một trận chung kết nào, Novak Djokovic.

Ngày ấy, Nole không bao giờ được đánh giá cao, ngay cả danh hiệu GS đầu tiên cuả anh tại Úc cũng vậy, mọi người cho rằng chẳng qua là do Fedex và Rafa không ở phong độ cao nhất, anh mới có cơ hội; anh có tài đấy, toàn diện đấy, đáng ngại đấy, nhưng chẳng bao giờ có thể đạt tới những đỉnh cao, tới những chiến công vĩ đại, nếu như cái “thế giới hai cực” của Federer và Nadal thiết lập vẫn còn, cùng lắm, anh chỉ đóng vai trò là kẻ phá bĩnh mà thôi. Anh thiếu sự bền bỉ, dẻo dai về mặt thể lực, luôn kiệt sức khi thi đấu dưới nắng nóng, thiếu cái đầu lạnh để vượt qua những sức ép do đối thủ tạo nên và cả những sức ép do xuất phát từ chính anh, thiếu sự chuẩn xác trong những cú đánh và lúc nào cũng tỏ vẻ nôn nóng, vội vàng trong những tình huống quyết định.Tất cả đã tạo ra một Nole “Djoker”, chàng hề của chúng ta, luôn vui vẻ, cười tươi rói mỗi khi trao cúp chiến thắng, dù người được nhận không phải là anh!

Nhưng Nole của năm 2011 tới nay đã lột xác hoàn tòan, nhờ chế độ ăn uống, phục hồi sức khỏe hợp lý, anh có lẽ được coi là “siêu nhân” khi nói đến thể lực, trong những trận đấu dài hơi, căng thẳng, anh không phải lo lắng nữa, đỉnh điểm là anh có thể chơi trên 100% phong độ của mình trong gần 11h thi đấu ở 2 trận bán và chung kết, nên nhớ, càng về cuối giải, sức lực của các tay vợt tất nhiên sẽ càng bị bào mòn.

Không ai nói, Rafa kém trong mùa giải năm ngoái, càng không thể chê bai những gì anh đã thể hiện tại Australian Open lần này, anh đã chơi trận chung kết có thể nói là hay nhất nhì trong sự nghiệp dù anh là kẻ thua cuộc, đôi khi không nhất thiết phải là chiến thắng thì mới được thừa nhận, hãy nhìn vào ý chí của Nadal, khi anh chiến thắng trong set 4 sau loạt tie break, một Nadal mà NHM từng biết, không bao giờ từ bỏ, và chiến đấu tới giây phút sau cùng, mặc kệ chiếc đầu gối quấn băng trắng toát và thậm chí có lúc nghi ngờ về khả năng tham dự giải lần này, anh cũng là một “siêu nhân”. Nhưng Novak Djokovic thì đã quá xuất sắc, đã làm được nhiều hơn anh, Nole đã có một bước rất dài trong sự nghiệp và đang leo lên đỉnh cao của thế giới, Nadal vẫn ở rất gần đỉnh, nhưng ngự trị trên đó thì chỉ có một vị trí mà thôi, trên đỉnh, bạn có thể nhìn xuống và thấy người khác rất nhỏ, nhưng gió trên ấy lúc nào cũng mạnh hơn những nơi khác, Nadal chưa ngã xuống nhưng anh phải nhường cái vị trí lắm vinh quang nhưng không ít “nguy hiểm” cho Nole, là số 1, anh sẽ luôn là mục tiêu đánh bại của mọi người, cái cảm giác ấy, Federer hay Nadal có lẽ quá thấm thía…

Hãy thừa nhận một điều rằng, ngay cả trong thời hoàng kim của mình, Fedex chưa bao giờ có thể đánh bại Rafa tới 3 trận chung kết liên tiếp huống gì nói đó là 3 trận chung kết GS danh giá, thậm chí trên thế giới này, Federer chỉ sợ mỗi tay vợt người Tây Ban Nha mà thôi, nhưng Nole, ngược lại có thể chính là nỗi khiếp sợ lớn nhất của “bò tót”, đôi lúc trong trận đấu vừa rồi, người ta cảm tưởng thấy cái khoảnh khắc Rafa có thể “hất đổ” Nole rất gần, rất gần, nhưng không, một khoảnh khắc dài “ngàn thu” và anh đã không bao giờ có thể với tới, nó đã trôi tuột khi anh đánh hỏng lúc tỷ số set 5 là 4-2 nghiêng về phía anh, ở rơ 7, khi anh đang dẫn 30-15…

Nhà vô địch thì chỉ có một, dù cả hai rất xứng đáng, hệt như một trận chung kết khác, đó là trận Wimbledon năm 2008, khi Nadal và Fedex cũng từng cống hiến một trận đấu mãn nhãn, kịch tính tới phút chót, với những cú đánh nên được ghi vào sách dạy quần vợt, trận chung kết AO này cũng sánh ngang thậm chí là vượt trội…

Ở mọi khía cạnh, Nole chỉ hơn đối thủ của mình một chút, nhưng cái một chút ấy đã phải được tôi luyện qua rất nhiều trải nghiệm đau thương, phải trải qua hàng ngàn phút khổ luyện trên sân tập, phải trải qua những phút giây ngậm ngùi, cay đắng làm kẻ “trên trăm người dưới một người”, nhưng một chút ấy đã làm nên lịch sự, một chút ấy ghi danh sử sách, một chút ấy làm nên sự vĩ đại, hãy gọi anh là “Super Nole”…

(Bạn đọc: may_91)

* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.

Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@tinthethao.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.

Trân trọng,

Ban biên tập TinTheThao.com.vn

* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.

Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@bongda.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.

Trân trọng,

Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam

00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục