Kể từ khi Haaland chào đời năm 2000, Na Uy chưa từng góp mặt ở sân khấu lớn nhất bóng đá thế giới. Sáu lần tham dự vòng loại, chỉ một lần họ tiến đến vòng play-off.
Giờ đây, mọi thứ nằm trong tay – và đôi chân – của Haaland. Tiền đạo Man City đang dẫn đầu danh sách ghi bàn vòng loại châu Âu với 14 pha lập công, vượt xa đối thủ gần nhất là Memphis Depay. Phong độ của anh không thể ngăn cản: mới nhất là cú đúp giúp Na Uy đánh bại Estonia 4-1, trước đó là hat-trick vào lưới Israel trong chiến thắng 5-0 hay năm bàn và hai kiến tạo trong trận thắng Moldova 11-1.
Như vậy, Na Uy có hơn 99,99% khả năng giành vé trực tiếp dự World Cup 2026, bởi họ đang hơn Ý 3 điểm, với hiệu số bàn thắng bại chênh lệch lên đến 17, khi vòng loại chỉ còn 1 trận đấu nữa là kết thúc.
Haaland khẳng định đây là mục tiêu lớn nhất sự nghiệp của mình, thậm chí còn vượt qua tham vọng cấp CLB. Dù đã giành Champions League, Ngoại hạng Anh, hai Chiếc giày Vàng và hàng loạt vinh danh cá nhân, Haaland vẫn luôn bị ám ảnh bởi giấc mơ World Cup – điều mà cha anh, Alfie Haaland, từng làm được năm 1994.
Alfie không có danh hiệu lớn, nhưng ông từng hiện diện tại sân khấu mà Erling chưa từng bước tới. Vì thế, giấc mơ năm 2026 mang thêm ý nghĩa gia đình: trở thành người thứ hai nhà Haaland dự World Cup, lại ngay trên đất Mỹ – nơi cha anh từng thi đấu.
Haaland cũng hiểu rằng đây là thời khắc lịch sử cho đất nước nơi bóng đá không phải niềm tự hào thường trực. Lần gần nhất Na Uy dự World Cup là năm 1998, khi họ đánh bại Brazil của Ronaldo, Rivaldo và Roberto Carlos trước khi dừng bước ở vòng 16 đội. Huấn luyện viên Stale Solbakken, người có mặt trong kỳ World Cup năm ấy, không muốn sống mãi trong ký ức: “Chúng tôi đã quá mệt mỏi khi phải nhắc lại 1998. Đã 25 năm rồi, và đã đến lúc tạo nên điều mới.”
Solbakken sở hữu thế hệ tài năng nhất trong nhiều năm, từ Odegaard, Bobb, Sorloth đến Berge. Nhưng cái tên mang lại “yếu tố khác biệt” vẫn là Haaland. Nhà cầm quân này thừa nhận: “Cậu ấy dễ huấn luyện hơn nhiều người nghĩ. Haaland luôn đặt đội bóng lên trên bản thân. Các cầu thủ khác biết rõ rằng Haaland là người tạo nên chiến thắng và nhiệm vụ của chúng tôi là đưa bóng tới đúng khu vực để cậu ấy ghi bàn.”
Sự khát khao của Haaland thể hiện rõ nhất ở trận thắng Moldova. Trước trận, anh nhắc toàn đội về tầm quan trọng của hiệu số bàn thắng, rồi ghi năm bàn và tự tay nhặt bóng đưa về giữa sân sau mỗi lần lập công. Trước Israel, dù bị cản phá hai quả phạt đền liên tiếp, Haaland vẫn ghi hat-trick và khiến đối thủ phản lưới. Ý thì không thể hiện cùng mức độ quyết liệt, khiến khả năng cạnh tranh của họ dần mờ đi.
Khoảnh khắc lịch sử cho quốc gia, cho gia đình và cho chính sự nghiệp của Haaland – đang ở ngay trước mắt anh. Và Na Uy đã sẵn sàng cho “bữa tiệc lớn nhất trong lịch sử”, như cách Haaland mô tả ngày họ trở lại sân khấu thế giới sau 28 năm chờ đợi.














