
Hơn hai thập niên trôi qua kể từ lần cuối cùng Arsenal đăng quang tại Ngoại hạng Anh, truyền thông và dư luận không ngừng nhắc đi nhắc lại về cơn khát danh hiệu của câu lạc bộ này. Điều đó dường như sẽ tiếp tục vào cuối mùa giải năm nay, bởi “Pháo thủ” đã kém Liverpool 12 điểm trên bảng xếp hạng.
Tuy nhiên, việc tập trung vào chuỗi mùa giải không vô địch ấy lại dễ dàng bỏ qua bối cảnh khắc nghiệt mà đại diện Bắc London phải đối mặt, nơi mà sự trung thực tài chính bị lép vế trước nguồn lực vô tận của những ông lớn được “chống lưng” bởi các thế lực bên ngoài xứ sở sương mù.
Trong khi Chelsea được tiếp sức bởi dòng tiền không đáy từ Nga, còn Manchester City vươn lên nhờ sự hậu thuẫn từ các tập đoàn Trung Đông, “Pháo thủ” lại chọn con đường khác biệt: xây sân vận động mới, tự chủ tài chính và phát triển đội bóng một cách bền vững.
Chính lựa chọn ấy khiến đội chủ sân Emirates phải hy sinh lợi thế cạnh tranh trong thời gian dài, song cũng tạo dựng một bản sắc đáng tôn trọng. Dù không vô địch Ngoại hạng Anh lần nào kể từ mùa giải huyền thoại 2003/2004, Arsenal vẫn kịp mang về 5 danh hiệu FA Cup, số lần ngang bằng Chelsea trong cùng giai đoạn và vượt trội so với Manchester City, Manchester United hay Liverpool.
Đó không chỉ là minh chứng cho năng lực thi đấu mà còn phản ánh khả năng duy trì vị thế giữa một sân chơi ngày càng bị thao túng bởi quyền lực tài chính. Cùng lúc, những nghi vấn xoay quanh hành vi “lách luật” của Manchester City, với hơn 100 cáo buộc vi phạm chưa có hồi kết, tiếp tục bị truyền thông né tránh một cách khó hiểu.
Dư luận đã chờ đợi quá lâu cho một phán quyết rõ ràng, nhưng dường như luật lệ trong bóng đá đang bị chi phối bởi thế lực và ảnh hưởng hơn là tính công minh. Điều trớ trêu nằm ở chỗ: Dù không hề phá vỡ quy định tài chính, Arsenal vẫn bị giới hạn chi tiêu nghiêm ngặt bởi các chuẩn mực, trong khi nhiều đội khác thoải mái vung tiền rồi… chờ điều tra.

Với ngân sách ngày càng bị siết chặt, “Pháo thủ” buộc phải tính toán cẩn trọng cho từng khoản đầu tư, dù vẫn liên tiếp về nhì trong hai mùa giải gần nhất, chỉ xếp sau đội bóng đang bị nghi vấn “doping tài chính”.
Arsenal không thất bại vì yếu kém, mà bởi tập thể này từ chối đi theo con đường tắt. Trong kỷ nguyên mà công lý đôi khi trở thành khái niệm xa xỉ, việc một đội bóng giữ được đạo đức thể thao và vẫn thi đấu sòng phẳng ở đẳng cấp cao là điều xứng đáng được ghi nhận, hơn là những lời chỉ trích vô căn cứ.